Skip to main content
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Trang chủ Uncategorized Vũ điệu trên sóng Chương 10: Vũ Điệu Của Cái Chết

Chương 10: Vũ Điệu Của Cái Chết

4:32 chiều – 18/07/2025

Đêm mồng tám, gió từ hướng tây lùa về lạnh lạ thường. Dòng Xích Thủy Hà vốn lặng sau lễ múa, bỗng nổi lăn tăn những con sóng nhỏ không nguyên cớ.

A Mộc ngồi bên bờ sông, tay cầm một ống sáo trúc mảnh  một phần của Ca Thủy cô vừa tìm lại. Trong lòng cô, bài múa đang ngủ yên, nhưng linh cảm không để cô bình yên lâu. Có thứ gì đó đang nghe cô… từ phía bên kia.

Gió lặng. Rồi… một tiếng trống vang lên.

Không phải trống người.

Mà là trống đất.

Tiếng trống không đến từ đâu cả  nó dội lên từ lòng sông, từ lớp đá cổ dưới đáy, từ nơi mà người xưa từng chôn phong ấn cuối cùng. Đó là nơi từng ghi trong bản chép tay cũ:

 “Kẻ đánh cắp âm gió sẽ bị vùi dưới lớp đá ba nghìn năm, cho đến khi Ca Thủy lại cất tiếng.”

A Mộc đứng bật dậy. Đôi chân cô tự bước về phía cầu đá, nơi xưa kia là sàn tập của mẹ. Cây cầu đã mục, nhưng tối nay, ánh sáng từ sông lại soi rõ từng nhịp nứt trên đó.

Cô không đi một mình.

Bóng mười hai vũ công cổ  những linh hồn cô từng giải thoát  xuất hiện quanh bờ sông, không nói, không bước, chỉ đứng như những thân trúc lặng im. Nhưng lần này, họ nghiêng đầu đồng loạt, như báo hiệu một điều gì sắp mở ra.

Sự Trỗi Dậy Của Kẻ Vô Nhịp

Từ giữa sông, một khối đá cổ nứt đôi.

Nước không chảy ra. Mà khí lạnh bốc lên, như thể một giấc ngủ đông ngàn năm vừa bị cắt đứt.

Từ đó, một hình thù mảnh, cao, và rất chậm bước ra  Kẻ Không Nhịp.

Hắn từng là một vũ công lớn nhất trong đoàn múa đầu tiên, nhưng vì muốn giữ lấy Ca Thủy cho riêng mình, hắn đã bóp méo điệu múa, biến nhịp gió thành tiếng rít, biến âm nước thành tiếng than. Linh hồn của hắn bị trói bằng chính âm nhạc hắn ăn cắp  bị khóa dưới đá sông, chờ đến khi Ca Thủy sống lại… để lấy lại nó.

Hắn không có mặt. Chỉ có một chiếc mặt nạ tre trắng trơn, không mắt, không miệng, chỉ khắc một đường rãnh đen hình xoắn tròn.

A Mộc lùi lại, nhưng rồi dừng chân.

 “Ngươi muốn Ca Thủy?”

 “Không,” giọng hắn như gió lùa qua đá lạnh, “ta muốn múa lại với nó. Nhưng chỉ một mình ta.”

 “Ngươi từng phá vỡ nhịp. Ngươi từng biến điệu múa thành vết thương.”

 “Ta không phá. Ta chỉ… nghe thấy một nhịp khác.”

A Mộc nắm sào trúc. Mặt nạ Ca Thủy trên trán cô nóng lên. Đôi mắt cô ánh lên lửa lạnh:

 “Vậy múa đi. Nếu ngươi thắng, Ca Thủy là của ngươi. Còn nếu ta thắng…”

 “Thì ta lại ngủ. Nhưng không còn mộng.”

Trận Múa Cuối  Giao Nhịp Với Cái Chết

Cầu đá biến thành vũ đài.

Gió ngưng. Trống không còn.

Chỉ có nhịp của hai người.

Kẻ Vô Nhịp bắt đầu bằng một bước xoay, chậm và ngược với gió. Tay hắn xoè ra như mời gọi, nhưng cánh tay ấy không theo một nhịp nào từng tồn tại  nó lạc, nhưng lạ thay, có sức hút ma quái.

A Mộc bước theo nhịp ngược. Nhưng tay cô không đối đầu. Cô dẫn theo, không cưỡng lại. Cô múa để bao bọc thay vì chặn đứng. Từng cú lật cổ tay, vặn hông, kéo sào trúc  cô biến lệch thành nhịp, biến sai thành sóng.

Gió bắt đầu thổi lại.

Và lần đầu tiên trong ngàn năm, Kẻ Vô Nhịp bị dẫn dắt.

Hắn lùi. Tay rối. Chân va sóng. Ánh sáng từ mặt nạ hắn bắt đầu rạn.

A Mộc xoay một vòng tròn lớn  Vũ Thủy Cánh Trăng, một động tác cuối cùng chỉ dành cho người đã làm chủ Ca Thủy. Đôi tay cô vẽ một nửa vòng trăng giữa trời, và thanh sào trúc đập nhẹ xuống sàn  đúng nhịp!

Mặt nạ trắng vỡ.

Dưới lớp mặt nạ, không có gương mặt.

Chỉ có một khoảng trống.

Kẻ Vô Nhịp quỳ xuống, tay rũ, không nói.

 “Ta chưa từng muốn phá hủy. Ta chỉ… không nghe được những gì người khác nghe. Giờ ta đã thấy: nhịp không ở trong ta  mà trong người khác.”

 “Và người múa là kẻ kết nối chúng.”  A Mộc thì thầm.

Hắn gật đầu lần cuối. Rồi hóa thành làn tro trắng, bay theo gió  nhẹ như thể cái chết đã nhảy được bài múa cuối.

Hồi Âm Cuối

Ca Thủy vang lên lần nữa.

Không từ sáo. Không từ trống. Không từ sào trúc.

Mà từ gió.

Gió đêm ấy mang âm thanh dịu nhẹ, không rít, không vỡ. Gió như đang thì thầm cảm ơn. Và từ đêm ấy, mỗi khi có người múa Độc Trúc Phiêu, gió sẽ múa cùng.

You cannot copy content of this page

00:00 / 00:00