Skip to main content
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 4

3:46 chiều – 23/07/2025

Bản thân Nguyễn Trãi cũng bị hãm hại, kẻ xấu đã lợi dụng chuyện này để gài bẫy ngài,  khiến Hoàng đế nghi ngờ là kẻ đã sát hại những vị công thần kìa. Không những thế, bọn gian thần còn buông lời dèm pha, để hoàng đế ra lệnh bắt giam Nguyễn Trãi vào ngục. Mùa đông năm đó, Lê Thái Tổ ra lệnh tống giam Nguyễn Trãi, để điều tra. 

Nghe tin chồng bị bắt, các vị phu nhân của ngài chạy đôn chạy đáo để tìm cách cứu chồng mình ra. Nhưng những người trước đây qua lại thân thiết với họ, cũng  né tránh, trở mặt không quen. Chẳng ai dám ra mặt giúp đỡ họ. 

(Hàiiii! Các cụ nói quả không sai, lúc hoạn nạn mới biết được bộ mặt thật của nhau.)

Cũng may, sau khi điều tra rõ sự tình, Nguyễn Trãi được phán vô tội và được thả ra. Nhưng ngài ấy cũng không còn được thánh thượng tin dùng như trước nữa. Chức quan của ngài không  bị hoàng đế tước bỏ, nhưng chỉ là hữu danh vô thực, chẳng có một chút quyền hành trong chiều. 

Một thời gian sau, Lê Thái Tổ nghe lời xúi giục, ra lệnh cho Nguyễn Trãi trở về côn Sơn để trông coi chùa Tư Phúc. Dù bất mãn với quyết định của hoàng đế, nhưng lệnh vua khó cãi, Nguyễn Trãi đành phải tuân theo chỉ dụ làm tròn bổn phận bề tôi.

Quý Sửu năm ấy, Lê Thái Tổ băng hà, thái tử Nguyên Long lên nối ngôi, lấy hiệu là Lê Thái Tông. Khi còn là thái tử, nhà vua đã nghe rất nhiều người nói về danh tiếng của Lộ, bèn cho vời Thị vào cung ban cho chức “lễ nghi học sĩ” lệnh cho Lộ dạy bảo các cung nữ.

Tình cảm vợ chồng đang thắm thiết, bỗng nhiên phải chia xa, ai mà chẳng nhớ nhung. Một kẻ thì trong cung cấm khó có thể ra ngoài, một người thì mang hoàng lệnh không thể vào trong cung. Cả hai chỉ có thể nhờ những trang giấy thể hiện nỗi nhớ nhung. 

Tôi nhớ hình như lần đó là tết Trùng Dương thì phải, trong cung mở yến tiệc, tất cả mọi người phải chuẩn bị cho buổi tiệc ấy. Ngay cả Lộ cũng phải ở lại để chuẩn bị, nên không thể trở về nhà ăn cơm đoàn viên với mọi người. Điều đó làm cho Thị cũng chẳng vui vẻ gì. Sợ chồng đợi, bèn viết một phong thư, nhờ người gửi về thông báo cho chồng biết. 

Khi Nguyễn Trãi nhận được thư, trong lòng vui vẻ, vội vã mở thư ra để coi, thì nét mặt ngài lộ rõ vẻ thất vọng, nhanh chóng viết một lá thư hồi đáp cho Thị. Rồi đưa cho tên lính cầm trở về. 

Lộ cũng như Nguyễn Trãi, nhận được thư nhà thì vui vẻ mừng rỡ, nhưng khi đọc lá thư, thì Thị bật khóc nức nở. Có người tò mò liếc trộm lá thư, trong đó chẳng có gì ngoài bốn câu thơ:

“Loàn đan ướm hỏi khách lầu hồng,

Đầm ấm thì thương kẻ lạnh lùng,

Ngoài ấy dầu còn áo lẻ,

Cả lòng mượn lấy đắp cho cùng.”

(Trích Thi Việt)

Tôi chẳng phải là người biết nhiều chữ nghĩa, nhưng khi đọc những câu ấy, tôi vẫn có thể cảm nhận được sự nhớ nhung, và hờn giận trong lời thơ của Nguyễn Trãi. 

Có lẽ Lộ cũng nhớ chồng, nhớ nhà nên khi đọc chúng mới khóc. Nhưng tôi phải công nhận một điều, Lộ là một người giỏi che giấu cảm xúc, vừa mới khóc đó thôi thế mà khi bước ra khỏi phòng, Thị đã mang gương mặt trang nghiêm, đôi mắt lạnh lùng vô cảm, không lộ ra bất cứ cảm xúc nào. Vì thế chẳng ai nhận ra rằng Thị đã khóc. 

Thời gian ở trong cùng, Lộ đã làm rất tốt công việc được hoàng đế giao cho. Đưa tất cả cung nữ cũng như con gái của quan lại trong triều,  đều được Thị dạy bảo cẩn thận quy củ trong cung. 

Không những thế, Thị Lộ còn từng bước cảm hóa được Lê Thái Tông, thuyết phục vua chăm chỉ đèn sách tìm hiểu luật trị quốc, bà còn giúp vua nhiều ý kiến để sửa trị nước.

Năm Mậu Ngọ, nhận  thấy nhà vua đã có nhiều thay đổi, biết chăm lo cho đất nước, khi nhà vua đã đứng vững trên ngai vàng của mình, thì hai vợ chồng Lộ dâng tấu xin về sống ẩn cư tại Côn Sơn. 

Hoàng đế muốn giữ họ ở lại nên đã hứa ban tước vị cao hơn cho cả hai vợ chồng, nhưng họ vẫn một mực xin trở về quê. Nhà sống cuộc sống của một thường dân. Bất đắc dĩ nhà vua phải phê chuẩn cho họ hồi hương. 

Vợ chồng Lộ vui vẻ tạ ơn cùng nhau trở về Côn Sơn, trở lại làm dân thường không đua tranh với đời. Chồng cày vợ cuốc, vui vầy cảnh điền viên. 

Cứ ngỡ gia đình họ sẽ được sống cuộc sống an nhiên tự tại, thì lại nhận được chiếu vời vào cung. Một lần nữa hoàng đế lại ngỏ ý muốn hai người phò trợ ngài trị nước. Lần này lời nói của Lê Thái Tông vừa là mời mọc vừa là đe dọa. Hai vợ chồng đành miễn cưỡng đồng ý. 

Nhưng họ đâu có ngờ đây là mở đầu cho một thảm kịch lớn sắp xảy ra. 

Tạm gác lại chuyện của Thị Lộ, tôi muốn nói sơ qua về hậu cung của hoàng đế Lê Thái Tông. Chắc nhiều người sẽ tự hỏi chuyện hậu cung thì làm gì có cái gì liên quan đến chuyện của Thị Lộ, thật ra thì cũng có đấy, từ từ tôi sẽ bật mí cho mọi người cùng được biết.

You cannot copy content of this page

00:00 / 00:00