Skip to main content
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Trang chủ Uncategorized Gánh Hát Hồ Ly Chương 9: Lời Nguyền Chưa Dứt

Chương 9: Lời Nguyền Chưa Dứt

5:24 chiều – 18/07/2025

Ngôi làng Lạc Giang sau trận chiến với hồ ly dường như trở nên tĩnh lặng hơn bao giờ hết. Mọi người không còn nhớ rõ chuyện gì đã xảy ra, nhưng ánh mắt của họ chất chứa nỗi sợ hãi mơ hồ. Những người từng bị mê hoặc dần trở lại cuộc sống bình thường, nhưng trong tâm hồn họ, vẫn còn đó vết sẹo vô hình từ cơn ác mộng vừa qua.

Linh đứng trước ngôi nhà của bà Lâm, trái tim cô nặng trĩu. Cô đã chiến thắng, ít nhất là tạm thời, nhưng lời cảnh báo cuối cùng của hồ ly vẫn vang vọng trong tâm trí cô, khiến cô không thể an lòng. Nỗi lo sợ rằng mọi thứ chỉ là một bước khởi đầu ám ảnh cô không ngừng. Cô biết, dù hồ ly đã bị đánh bại, nhưng sự hiện diện của nó vẫn chưa hoàn toàn biến mất.

Cánh cửa nhà bà Lâm mở ra, Phúc bước ra ngoài. Ánh mắt anh ánh lên sự biết ơn khi nhìn thấy Linh, nhưng đồng thời cũng có chút xa cách. Anh đã trở lại bình thường sau khi thoát khỏi sự kiểm soát của hồ ly, nhưng ký ức về những gì xảy ra vẫn còn mờ nhạt.

“Cô có muốn vào nhà uống nước không?” Phúc hỏi, giọng anh hơi khàn, như thể vẫn chưa hoàn toàn lấy lại được bình tĩnh.

Linh lắc đầu. “Tôi phải đi… Có lẽ còn điều gì đó tôi chưa làm xong.”

Phúc nhìn cô với ánh mắt đầy lo lắng. “Cô đã làm quá đủ rồi, Linh. Ngôi làng này đã thoát khỏi tay của con quỷ ấy nhờ có cô. Nhưng… tôi cảm nhận được cô vẫn còn bất an.”

Linh im lặng một lúc lâu, ánh mắt cô hướng ra xa, về phía rừng cây nơi hồ ly từng ẩn náu. “Hồ ly có thể đã bị đánh bại, nhưng lời nguyền mà nó để lại vẫn còn. Tôi cảm nhận được điều đó. Mọi thứ chưa kết thúc.”

Phúc khẽ nhíu mày, nhưng anh không thể phản đối gì. Linh đã chiến đấu một mình suốt thời gian qua, và anh biết cô hiểu rõ những mối đe dọa hơn bất kỳ ai. “Vậy cô định làm gì tiếp theo?”

“Tôi phải quay lại nơi mọi chuyện bắt đầu. Có lẽ tôi sẽ tìm ra được thứ gì đó để kết thúc lời nguyền này.” Linh nói, đôi mắt cô đầy quyết tâm.

Đêm hôm ấy, Linh quay trở lại khu rừng, nơi mà tất cả cơn ác mộng bắt đầu. Cô đi qua những con đường nhỏ uốn lượn, từng tán lá cây đen tối phủ xuống như những bóng ma, xào xạc trong gió lạnh. Ánh trăng treo lơ lửng trên bầu trời, nhưng lại không mang đến sự an ủi nào. Mọi thứ quanh cô như bị phủ một màn sương kỳ bí, làm cho không gian trở nên nặng nề hơn.

Linh dừng lại trước lối vào hang đá  nơi mà lần đầu cô cảm nhận được sự hiện diện của hồ ly. Bên trong, không khí âm u và đặc quánh. Từ khi hồ ly bị đánh bại, hang đá này trở nên im lặng hơn, nhưng Linh cảm nhận được một nguồn năng lượng mờ ám vẫn còn tồn tại ở đâu đó, như thể một phần của con quỷ vẫn đang chờ đợi cơ hội trở lại.

Cô bước vào trong, lòng bàn tay siết chặt chiếc vòng bạc mà bà Lâm đã đưa cho cô trước đây. Vòng bạc này từng là vật bảo hộ, giúp cô tránh khỏi sự điều khiển của hồ ly. Nhưng bây giờ, cô cần nhiều hơn thế.

Hang đá u ám bao phủ lấy Linh, từng bước chân của cô vang lên như tiếng vọng giữa khoảng không. Trái tim cô đập mạnh trong lồng ngực, nhưng cô không thể quay lại. Đã quá muộn để sợ hãi. Cô cần phải đối mặt với nguồn gốc của sự đen tối này, dù có phải trả giá bằng cả mạng sống.

Từ sâu trong hang, Linh nghe thấy tiếng rì rầm nhẹ, như một làn gió thoảng qua. Nhưng tiếng rì rầm ấy không đến từ tự nhiên  đó là tiếng nói. Giọng nói ấy trầm và u tối, như phát ra từ hư vô.

“Ngươi quay lại… Linh.” Tiếng nói ấy vang lên, rõ ràng nhưng không ai có thể xác định được nguồn gốc.

Linh dừng bước, trái tim cô thắt lại. “Ai đó?” Cô hét lên, tiếng vang của cô dội lại khắp hang đá.

Một bóng đen từ từ hiện ra trước mặt Linh. Đó là hình ảnh của hồ ly, nhưng lần này, nàng không còn đẹp đẽ và quyền uy như trước. Cơ thể nàng lờ mờ, như bị phân rã thành từng mảnh khói. Đôi mắt đỏ rực của nàng lấp lánh trong bóng tối, chứa đựng sự thù hận.

“Ngươi nghĩ ngươi đã thắng, nhưng ngươi nhầm rồi. Ta không bao giờ thực sự chết. Ta là một phần của ngươi, một phần của ngôi làng này, và của tất cả những ai đã từng nghe tiếng hát của ta.” Hồ ly nói, giọng nàng lạnh lẽo và đầy đe dọa.

Linh siết chặt vòng bạc trong tay, đôi mắt cô sáng lên. “Ngươi đã bị đánh bại. Ngươi không còn sức mạnh như trước nữa.”

Hồ ly cười lạnh, từng tiếng cười vang vọng trong không gian. “Sức mạnh của ta không đến từ thể xác hay sự hiện diện. Nó đến từ nỗi sợ hãi và tội lỗi. Ngươi có thể giết ta, nhưng ngươi không thể tiêu diệt được bóng tối bên trong chính ngươi. Chính điều đó sẽ nuôi dưỡng ta, cho đến khi ta trở lại hoàn toàn.”

Linh chợt hiểu ra điều mà hồ ly đang ám chỉ. Sự hiện diện của hồ ly không chỉ là do sức mạnh huyền bí của nàng, mà còn bắt nguồn từ những nỗi đau, nỗi sợ hãi và ám ảnh trong tâm trí những người bị nàng thao túng. Để thực sự đánh bại nàng, Linh cần phải vượt qua những điều ấy  không chỉ cho mình mà còn cho những người khác.

“Ngươi sẽ không bao giờ thoát khỏi vòng xoáy của sự thù hận và bóng tối. Ta sẽ tiếp tục sống trong ngươi, trong những ký ức đau đớn của ngươi.” Hồ ly nói, giọng nàng trở nên dịu dàng một cách đáng sợ.

Linh thở dài, đôi mắt cô dần dịu lại. Cô biết rằng hồ ly không sai. Dù có đánh bại nàng về mặt thể xác, sự hiện diện của nàng vẫn còn tồn tại trong tâm trí cô, và có thể trong tâm trí của nhiều người khác.

Nhưng Linh cũng biết rằng, không phải mọi bóng tối đều không thể vượt qua.

Cô giơ vòng bạc lên, để nó lấp lánh trong ánh trăng mờ nhạt. “Ta không sợ ngươi nữa. Ngươi có thể sống trong bóng tối, nhưng ta sẽ không để ngươi kiểm soát ta hay bất kỳ ai khác.”

Hồ ly im lặng nhìn Linh, đôi mắt nàng lóe lên sự tức giận, nhưng rồi từ từ, nàng bắt đầu tan biến. Bóng hình của nàng trở nên mờ nhạt hơn, từng mảnh khói cuốn theo gió, biến mất vào hư vô.

Linh đứng đó một lúc lâu, trong sự im lặng đáng sợ của hang đá. Cuối cùng, khi mọi thứ hoàn toàn lặng im, cô biết rằng hồ ly đã thực sự bị đánh bại. Không còn bất kỳ lời nguyền nào có thể trói buộc cô nữa.

Rời khỏi hang đá, Linh bước ra ngoài và cảm nhận luồng gió mát thổi qua mặt mình. Lần đầu tiên sau bao lâu, cô cảm thấy nhẹ nhõm và thanh thản. Cô đã chiến thắng  không chỉ trong cuộc chiến với hồ ly, mà còn trong cuộc chiến với chính nỗi sợ hãi của mình.

Nhưng cô cũng biết rằng, không phải ai cũng may mắn như cô. Những người đã từng bị hồ ly thao túng sẽ phải đối mặt với bóng tối trong chính họ. Và cô sẽ phải giúp họ, một cách nào đó.

Cô quay lưng về phía hang đá, bước đi với một niềm hy vọng mới trong lòng. Trận chiến có thể đã kết thúc, nhưng hành trình của cô vẫn còn dài.

You cannot copy content of this page

00:00 / 00:00