Skip to main content
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Trang chủ Khác Em sẽ luôn ở phía sau anh Chương 3: Đối Mặt Với Áp Lực

Chương 3: Đối Mặt Với Áp Lực

9:04 chiều – 23/07/2025

Một buổi sáng bình thường, Nam chuẩn bị rời nhà để đến công ty. Thùy đang ngồi trên ghế với cốc trà gừng trên tay, mắt thâm quầng vì một đêm mất ngủ. Con nhỏ lại quấy khóc suốt đêm, và Thùy đã phải thức trắng để dỗ dành. Nam bước tới, nhẹ nhàng đặt tay lên vai cô.

“Em có muốn anh ở nhà hôm nay không? Anh có thể nghỉ một ngày để giúp em chăm con,” anh đề nghị.

Thùy khẽ lắc đầu, cười yếu ớt. “Không cần đâu anh. Em biết công việc của anh đang bận rộn. Anh cứ đi làm, em sẽ cố gắng lo cho con.”

Nam do dự trong giây lát, nhưng rồi anh quyết định nghe theo lời vợ. Anh biết rằng trong lòng mình vẫn luôn tồn tại một áp lực lớn  áp lực phải đảm bảo tương lai tài chính cho gia đình. Công việc của anh đang phát triển tốt, và anh không muốn bất cứ điều gì cản trở con đường thăng tiến của mình. Tuy nhiên, khi nhìn vào đôi mắt mệt mỏi của Thùy, anh cảm thấy có gì đó gợn lên trong lòng. Có phải anh đang bỏ bê gia đình? Hay anh đang quá tập trung vào sự nghiệp mà quên đi người vợ đang gánh vác mọi việc ở nhà?

Ngày hôm đó tại văn phòng, Nam như người mất hồn. Công việc dồn dập khiến anh khó tập trung. Những suy nghĩ về gia đình, về vợ con liên tục ám ảnh anh. Cuộc họp chiến lược diễn ra căng thẳng, sếp trực tiếp của Nam liên tục đẩy áp lực xuống. Kế hoạch mới của công ty đang gặp nhiều khó khăn, và mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía anh  người được kỳ vọng sẽ đưa ra giải pháp.

Trong giây phút đó, Nam cảm thấy áp lực đè nặng lên vai. Anh biết mình cần phải đưa ra một chiến lược khôn ngoan, nhưng tâm trí anh lúc này lại bị chia rẽ bởi những lo lắng về gia đình. Khi cuộc họp kết thúc, Nam trở về bàn làm việc với đầu óc rối bời.

Chiều hôm đó, khi Nam chuẩn bị rời văn phòng, anh nhận được cuộc gọi từ Thùy.

“Anh à, con sốt cao quá, em sợ có chuyện gì đó không ổn. Em định đưa con đi bệnh viện, nhưng không biết có nên không. Anh về được không?”

Giọng Thùy đầy lo lắng khiến Nam bồn chồn. Anh liếc nhìn đống công việc còn dở dang trên bàn, cảm thấy như có một trận chiến nội tâm đang diễn ra. Anh có nên rời khỏi công việc ngay bây giờ để về với vợ con? Nhưng còn cuộc họp cuối giờ chiều  cuộc họp quan trọng mà anh không thể bỏ lỡ.

Nam cảm thấy lòng mình thắt lại. Cuối cùng, anh quyết định, “Anh về ngay.”

Trên đường về nhà, Nam liên tục tự trách mình vì đã để Thùy phải đối mặt với quá nhiều gánh nặng. Anh đã không dành đủ thời gian cho gia đình, không ở bên cạnh khi họ cần anh nhất. Khi bước vào nhà, Nam nhìn thấy Thùy đang ôm con nhỏ trên tay, đôi mắt đỏ hoe vì lo lắng.

“Anh về rồi đây,” Nam nói, cố gắng giữ bình tĩnh. Anh nhanh chóng kiểm tra con, rồi gấp gáp đưa cả hai đến bệnh viện. May mắn thay, sau khi được khám, bác sĩ chẩn đoán con chỉ bị sốt do viêm họng, không có gì nghiêm trọng. Nhưng đối với Nam, đó là một cú sốc lớn.

Trong khi ngồi chờ ở bệnh viện, Nam nắm chặt tay Thùy. “Anh xin lỗi vì đã không thể ở bên em nhiều hơn,” anh thì thầm. “Anh biết mình cần làm nhiều hơn cho gia đình.”

Thùy mỉm cười, ánh mắt dịu dàng. “Em không trách anh đâu. Em biết anh cũng đang cố gắng vì gia đình. Nhưng anh không thể một mình lo liệu tất cả. Gia đình cần anh, và anh cũng cần chia sẻ gánh nặng với em. Chúng ta phải cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, không phải một mình em hay một mình anh.”

Những ngày tiếp theo, Nam bắt đầu sắp xếp lại thời gian của mình. Anh cố gắng hoàn thành công việc sớm hơn để về nhà chăm sóc vợ con. Anh cũng chủ động dậy sớm vào buổi sáng để giúp Thùy với việc nhà và chăm sóc con nhỏ. Tuy nhiên, sự thay đổi không dễ dàng như anh tưởng tượng. Công việc tại công ty ngày càng căng thẳng, và anh liên tục bị sếp thúc ép phải đạt được những thành tích cao hơn.

Nam nhận ra rằng việc cân bằng giữa sự nghiệp và gia đình là một thách thức không hề nhỏ. Mỗi lần anh cố gắng dành thời gian cho gia đình, công việc lại đè nặng lên anh, và ngược lại, khi anh tập trung vào công việc, gia đình lại rơi vào tình trạng căng thẳng.

Một buổi tối, sau khi con đã ngủ, Nam ngồi xuống cạnh Thùy. Hai người im lặng trong giây lát, chỉ nghe tiếng gió rì rào bên ngoài.

“Anh à,” Thùy bất ngờ lên tiếng. “Em biết anh đang phải đối mặt với rất nhiều áp lực. Em không muốn làm anh thêm mệt mỏi, nhưng có lẽ chúng ta cần phải suy nghĩ lại cách sống của mình. Có lẽ em cần quay lại làm việc để giúp anh. Em không muốn anh cảm thấy quá gánh nặng vì phải lo lắng cho gia đình.”

Nam lắc đầu, ánh mắt kiên định. “Không, Thùy. Anh không muốn em phải hy sinh sự nghiệp của mình. Anh biết em đã bỏ lỡ nhiều cơ hội vì con cái và gia đình. Bây giờ anh sẽ cố gắng nhiều hơn để em có thể thoải mái quay lại với công việc của mình.”

Thùy im lặng nhìn Nam, cảm nhận được tình yêu và sự quyết tâm trong lời nói của anh. Cô hiểu rằng Nam cũng đang đối mặt với những cuộc chiến của riêng mình, và việc cả hai cùng chia sẻ với nhau là điều cần thiết để duy trì hạnh phúc gia đình.

You cannot copy content of this page

00:00 / 00:00