Chương 3
“Mọi người, hãy cẩn thận,” Tiến sĩ Lý cảnh báo. “Điều này có thể rất nguy hiểm nếu chúng ta không biết cách xử lý.”
Mai, cảm giác hồi hộp và lo lắng, cầm lấy cuốc và bắt đầu đào bới. Cô không thể dứt ra khỏi cảm giác rằng có điều gì đó kỳ lạ đang diễn ra trong những hố này. Như một tiếng gọi vô hình, mỗi nhát cuốc dường như càng kéo cô gần hơn đến những bí mật đã bị chôn vùi.
Khi nhóm bắt đầu làm việc, họ phát hiện ra rằng không chỉ có xương mà còn có nhiều đồ vật kỳ lạ khác được chôn cùng. Những chiếc khố cổ, các dụng cụ bằng đồng, và thậm chí những mảnh gốm có hoa văn lạ lùng. Mỗi hiện vật mới đều khơi dậy sự tò mò và nghi ngờ trong lòng họ.
Một lúc sau, Mai đột nhiên phát hiện một thứ gì đó lấp lánh trong đất. Cô cúi xuống và cẩn thận lấy nó ra. Đó là một chiếc vòng tay bằng đồng, được trang trí tinh xảo với những hình vẽ giống như các biểu tượng tôn giáo của người Thương. “Thầy Lý, nhìn này!” Mai gọi lớn.
Tiến sĩ Lý bước lại gần, vẻ mặt ông hiện lên sự ngạc nhiên. “Đây có thể là một hiện vật quan trọng,” ông nói. “Nếu chúng ta có thể xác định được nguồn gốc và ý nghĩa của nó, chúng ta có thể tìm thấy manh mối về những phong tục kỳ lạ của họ.”
Nhưng khi họ xem xét chiếc vòng tay kỹ lưỡng hơn, một cảm giác lạnh lẽo lan tỏa trong lòng Mai. Cô cảm thấy như chiếc vòng này có một linh hồn nào đó đang lẩn khuất bên trong, muốn thoát ra. “Chúng ta có nên giữ lại không?” cô hỏi.
“Chúng ta sẽ ghi lại và mang về bảo tàng để phân tích thêm,” Tiến sĩ Lý quyết định. “Mọi người hãy cẩn thận, đừng để mất bất kỳ thứ gì.”
Trong khi đó, nhóm khảo cổ tiếp tục khai thác những hố xương. Họ phát hiện ra rằng có nhiều bộ xương không chỉ bị phân mảnh mà còn có dấu hiệu đã từng bị đốt cháy. Điều này càng làm dấy lên những nghi ngờ về những nghi thức tàn bạo mà người Thương có thể đã thực hiện.
Mai cảm thấy mệt mỏi, nhưng sự tò mò vẫn thúc giục cô tiếp tục. Cô không thể ngừng nghĩ về cô gái trẻ trong chiếc nồi đồng mà họ đã tìm thấy. “Cô ấy là ai? Tại sao cô ấy lại ở đây?” Những câu hỏi không ngừng vang vọng trong đầu cô.
Cuối ngày, khi trời bắt đầu tối, nhóm khảo cổ quyết định nghỉ ngơi. Họ quay trở lại bảo tàng, nhưng sự căng thẳng trong lòng không thể nguôi ngoai. Khi họ bước vào, một cơn gió lạnh bất ngờ lướt qua, khiến mọi người phải rùng mình.
“Có gì đó không ổn,” một thành viên trong nhóm nói, giọng đầy lo lắng. “Mình có cảm giác như có ai đó đang theo dõi chúng ta.”
Tiến sĩ Lý gật đầu. “Chúng ta đang chạm vào một phần của lịch sử rất tăm tối. Những linh hồn chưa được yên nghỉ có thể đang bám lấy chúng ta.”
Mai đứng bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tối đen. Một cảm giác không yên lòng bao trùm cô. “Liệu chúng ta có nên tiếp tục không? Có khi nào chúng ta đang thức tỉnh một cái gì đó mà không thể kiểm soát được?” Cô hỏi, giọng cô đầy nỗi lo.
“Chúng ta không thể quay lại,” Tiến sĩ Lý nói. “Nhưng chúng ta sẽ làm mọi thứ cẩn thận nhất có thể. Chúng ta cần phải tìm hiểu, và nếu có gì kỳ lạ xảy ra, chúng ta sẽ dừng lại.”
Cả nhóm ngồi lại, ăn tối và thảo luận về những phát hiện trong ngày. Mỗi người đều mang trong mình những nỗi lo riêng. Những mảnh xương, chiếc nồi, và chiếc vòng tay đã trở thành những ám ảnh đối với họ.
Khi màn đêm buông xuống, mọi người rời khỏi bảo tàng. Mai trở về nhà, nhưng giấc ngủ lại không đến với cô. Những giấc mơ lặp lại – những hình ảnh về sự hiến tế, những tiếng kêu thét vang vọng, và những bóng ma đáng sợ cứ xuất hiện trong tâm trí cô. Cô cảm thấy như mình đang đứng giữa những linh hồn đang tìm kiếm sự giải thoát, nhưng không biết cách nào để giúp họ.
Mỗi giấc mơ đều dẫn dắt cô trở lại với những hố xương, nơi những bí mật tăm tối đang chờ đợi được khai thác. Cô biết rằng hành trình khám phá này sẽ còn đầy rẫy những thử thách, và có thể cả những nguy hiểm mà họ không thể lường trước.
“Có lẽ chúng ta đang bước vào một cuộc chiến không thể thấy,” cô tự nhủ. Và với suy nghĩ đó, Mai quyết định rằng ngày mai sẽ là một ngày quan trọng trong cuộc hành trình của họ. Họ sẽ phải tìm ra sự thật, bất kể giá nào.
Sáng hôm sau, không khí trong bảo tàng Âm Hư dường như nặng nề hơn thường lệ. Những ánh sáng yếu ớt từ đèn neon khiến mọi vật trở nên mờ ảo. Mai thức dậy với cảm giác uể oải, nhưng sự quyết tâm đã tiếp thêm sức mạnh cho cô. Hôm nay, nhóm sẽ tiếp tục khai thác khu vực gần những hố xương, nơi mà những bí mật đáng sợ vẫn đang chờ đợi.
“Chúng ta cần thiết lập một kế hoạch rõ ràng cho ngày hôm nay,” Tiến sĩ Lý nói khi nhóm tụ tập quanh bàn làm việc. “Chúng ta sẽ chia thành hai nhóm: một nhóm tiếp tục khai thác những hố xương, trong khi nhóm còn lại sẽ làm nghiên cứu tại văn phòng bảo tàng, xem xét các tài liệu lịch sử liên quan đến phong tục tập quán của người Thương.”