Skip to main content
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 2

9:07 chiều – 22/07/2025

Nhóm bắt tay vào việc phân tích chiếc sọ. Họ sử dụng các công nghệ hiện đại để xác định tuổi thọ và nguyên nhân tử vong. Khi các kết quả bắt đầu xuất hiện, một bức tranh dần hiện ra. Sọ người thuộc về một cô gái trẻ khoảng 15 tuổi, và có dấu hiệu của việc mất canxi – có nghĩa là cô đã trải qua một quá trình nấu chín.

Khi nghe tin này, cả nhóm không khỏi rùng mình. Họ biết rằng việc ăn thịt người không phải là điều hiếm gặp trong lịch sử, nhưng việc này lại diễn ra trong một nền văn hóa đã từng được ca ngợi bởi những thành tựu văn minh.

“Có thể cô gái này là nạn nhân của một nghi lễ hiến tế,” một thành viên khác trong nhóm lên tiếng, đôi mắt ông ngập tràn sự sợ hãi. “Những bức tranh tường tại các di tích khác của nhà Thương đã cho thấy họ có thể đã tiến hành những nghi thức tàn bạo như vậy.”

Với mỗi phát hiện mới, sự hoang mang càng gia tăng. Các nhà khảo cổ quyết định tiếp tục khai quật khu vực lân cận, hy vọng sẽ tìm thấy thêm những hiện vật để xác minh những nghi ngờ của mình. Họ bắt tay vào công việc, lòng đầy nỗi lo âu.

Mai cảm thấy một sức hút kỳ lạ từ những nơi họ đang khai thác. Mỗi lần đào sâu hơn, cô cảm nhận như có điều gì đó đang gọi mời cô từ những lớp đất bên dưới. Có một cảm giác mạnh mẽ rằng những bí ẩn vẫn chưa được giải đáp, rằng có điều gì đó đáng sợ đang chờ đợi họ.

Những ngày tiếp theo trôi qua trong không khí hồi hộp. Nhóm khảo cổ không chỉ đối mặt với những vật thể ghê rợn mà còn phải đối diện với những nỗi ám ảnh từ quá khứ. Khi họ tiếp tục khai quật, Mai thường mơ thấy những giấc mơ lạ lùng về những cô gái trẻ và những cảnh tượng đau thương. Cô thấy mình đứng giữa một nghi lễ, chứng kiến sự hiến tế, những giọt máu rơi xuống đất, hòa vào dòng chảy của lịch sử.

Một đêm, sau khi làm việc muộn, Mai ngồi lại bên chiếc nồi đồng, trong tâm trí đầy những câu hỏi. “Tại sao họ lại làm như vậy?” cô tự hỏi. Trong khoảnh khắc cô lặng lẽ nhìn vào chiếc nồi, như thể tìm kiếm câu trả lời, cô cảm nhận được một cơn gió lạnh từ đâu đó thoáng qua. Cô khẽ rùng mình, cảm giác như có đôi mắt nào đó đang theo dõi mình.

“Mọi người!” Một giọng nói vang lên từ phía cửa. Tiến sĩ Lý và một thành viên khác bước vào. “Chúng ta vừa nhận được kết quả từ cuộc khảo sát về những hố xương mà chúng ta tìm thấy gần đây.”

“Mọi người phát hiện ra điều gì?” Mai hỏi, lòng hồi hộp.

“Những bộ xương trong các hố này không được chôn cất một cách bình thường. Chúng có dấu hiệu đã bị phân mảnh và chặt ra như gia súc trước khi bị ném xuống hố,” Tiến sĩ Lý nói, giọng ông trầm lắng. “Điều này càng xác nhận thêm nghi vấn rằng những người sống vào thời kỳ này có thể đã thực hiện những nghi lễ ăn thịt đồng loại.”

Nhóm khảo cổ ngã vào im lặng, mỗi người đều cảm nhận được nỗi sợ hãi đang hiện hữu. Họ đã không chỉ phát hiện ra một di tích cổ mà còn là một phần tăm tối của lịch sử nhân loại. Nỗi kinh hoàng dường như đã lan tỏa khắp mọi ngóc ngách của bảo tàng Âm Hư.

Mai nhìn ra cửa sổ, thấy bầu trời tối dần. “Liệu chúng ta có nên tiếp tục không?” cô hỏi, cảm giác lo lắng tràn ngập trong lòng.

“Chúng ta đã bắt đầu, và không thể quay lại,” Tiến sĩ Lý trả lời, ánh mắt ông cương quyết. “Nhưng chúng ta cần phải cẩn trọng hơn. Nếu có gì đó kỳ lạ xảy ra, chúng ta phải dừng lại ngay lập tức.”

Tối hôm đó, khi mọi người rời bảo tàng, Mai cảm thấy không khí trở nên nặng nề và bất an. Giấc ngủ không đến với cô, và những giấc mơ kỳ lạ bắt đầu quay trở lại, như thể những linh hồn từ quá khứ đang gọi tên cô, muốn kể cho cô những câu chuyện chưa bao giờ được nghe.

Hành trình khám phá của họ chỉ mới bắt đầu, và Mai biết rằng những điều kinh hoàng đang chờ đợi họ ở phía trước, trong những bí ẩn đen tối của triều đại Thương. Mỗi nhát cuốc đất không chỉ đào lên những hiện vật mà còn mở ra một cánh cửa đến với quá khứ, nơi mà những linh hồn đau khổ vẫn đang lang thang, tìm kiếm sự tha thứ và bình yên.

Sáng hôm sau, khi ánh sáng mặt trời rọi qua những tán cây, nhóm khảo cổ trở lại bảo tàng Âm Hư với tâm trạng căng thẳng. Họ đã chuẩn bị sẵn sàng cho một ngày khai quật đầy bất ngờ. Tiến sĩ Lý triệu tập mọi người lại để bàn bạc về kế hoạch cho cuộc khai thác tiếp theo.

“Chúng ta sẽ tiếp tục khai quật khu vực gần những hố xương,” ông nói, giọng ông đầy quyết tâm. “Nếu chúng ta có thể tìm thấy thêm bằng chứng, điều đó sẽ giúp chúng ta hiểu rõ hơn về phong tục tập quán của người Thương.”

Cả nhóm di chuyển đến khu vực khai quật, nơi mà những hố xương trước đó đã được phát hiện. Không khí trở nên ngột ngạt khi họ đứng trước những hố sâu. Những mảnh xương đã phơi bày trước ánh sáng, nhưng điều khiến họ cảm thấy ghê rợn chính là cách mà chúng bị vứt bỏ – không hề có một dấu hiệu nào cho thấy rằng những người này đã được tôn trọng khi qua đời.

You cannot copy content of this page

00:00 / 00:00