Skip to main content
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 21

9:32 chiều – 22/07/2025

“Chúng ta sẽ cần thông tin cụ thể về những địa điểm diễn ra các lễ hội hiến tế,” Mai nhấn mạnh. “Nếu chúng ta có thể tìm ra, có thể chúng ta sẽ giúp được nhiều linh hồn hơn nữa.”

Họ tiếp tục tìm kiếm trong thư viện, và cuối cùng phát hiện một bản đồ cổ. “Đây! Nó đánh dấu các địa điểm quan trọng của nhà Thương,” Ngọc chỉ vào bản đồ, lòng phấn chấn. “Có một địa điểm gần đây, có thể là nơi chúng ta sẽ tìm ra thêm thông tin.”

“Chúng ta phải đi ngay bây giờ,” Xuân quyết định. “Không thể để thời gian trôi qua trong khi những linh hồn vẫn còn kẹt lại.”

Khi họ rời khỏi thư viện, cảm giác hồi hộp dâng trào trong lòng. Họ bước ra ngoài, không khí đột nhiên trở nên lạnh lẽo và âm u. Ánh trăng yếu ớt rọi xuống, làm nổi bật những hình dáng mờ ảo xung quanh họ.

“Có vẻ như điều gì đó không ổn,” Mai nói, nhìn quanh một cách lo lắng. “Mình có cảm giác như có ai đó đang theo dõi chúng ta.”

“Đừng lo, chúng ta đã vượt qua những điều tồi tệ hơn rồi,” Xuân an ủi, nhưng lòng cô không hoàn toàn yên tâm.

Khi họ tiến về phía địa điểm được đánh dấu trên bản đồ, không khí xung quanh trở nên nặng nề hơn. Những âm thanh kỳ lạ vang lên, như tiếng thở dài của những linh hồn đang kêu gọi sự giúp đỡ.

“Nghe thấy không? Có gì đó ở đây,” Ngọc thì thầm, đôi mắt mở to nhìn vào bóng tối. 

Họ dừng lại trước một ngôi đền cổ, những bức tường nứt nẻ hiện lên với những hình khắc kỳ dị. Xuân cảm thấy một luồng điện chạy qua người khi họ tiến vào bên trong.

“Có lẽ đây chính là nơi diễn ra những lễ hội hiến tế,” Mai nhận xét, ánh mắt dò xét mọi ngóc ngách.

Ngọc tiến lại gần những bức tranh khắc trên tường. “Đây là những hình ảnh của lễ hiến tế. Có những người bị trói chặt, những chiếc nồi đồng đang bốc khói,” cô thì thầm, cảm nhận được nỗi kinh hoàng trong từng đường nét.

“Chúng ta cần phải tìm hiểu thêm,” Xuân nói, tâm trí cô đang chạy đua với những suy nghĩ. “Có thể trong những nghi thức này, chúng ta sẽ tìm ra manh mối cho việc giải cứu những linh hồn đang bị giam cầm.”

Khi họ tiếp tục khám phá ngôi đền, cảm giác sợ hãi dần tăng lên. Một tiếng động bất ngờ từ góc tối vang lên khiến cả ba quay lại. Một bóng đen lớn xuất hiện, mắt sáng rực, miệng há ra như muốn nuốt chửng họ.

“Các ngươi không có quyền can thiệp vào những gì đã được định sẵn!” bóng đen gầm lên, âm thanh vang vọng khắp không gian.

Xuân, Mai và Ngọc cảm thấy mồ hôi lạnh toát ra, nhưng sự quyết tâm không hề giảm sút. Họ nắm chặt tay nhau, sẵn sàng đối mặt với bất cứ điều gì đang chờ đợi họ trong bóng tối.

“Chúng ta sẽ không bỏ cuộc! Chúng ta sẽ giải cứu những linh hồn!” Xuân tuyên bố, ánh sáng trong lòng họ bùng lên, chuẩn bị cho cuộc chiến cuối cùng với bóng tối đang đe dọa.

Bóng đen đứng trước mặt họ, ngạo nghễ và đầy quyền uy. Ánh sáng yếu ớt từ ngọn đèn dầu làm nổi bật hình dáng ghê rợn của nó, khiến ba người không khỏi rùng mình. Xuân, Mai và Ngọc cảm nhận được sức mạnh ma quái tỏa ra từ thực thể này, như một lời cảnh báo rằng họ không nên can thiệp vào quá khứ.

“Các ngươi thật ngu ngốc khi đến đây,” bóng đen nói, giọng nói vang vọng như tiếng vọng từ địa ngục. “Những linh hồn này đã thuộc về ta. Chúng đã được đánh đổi bằng máu và nước mắt, và giờ đây, các ngươi không có quyền giải thoát chúng.”

“Chúng tôi sẽ không để linh hồn nào phải chịu đựng nữa!” Xuân đáp, lòng đầy quyết tâm. “Chúng tôi sẽ tìm cách giải thoát cho họ, dù có phải đối mặt với ai đi chăng nữa!”

Bóng đen cười khẩy, âm thanh như những mảnh vỡ của kính vỡ. “Ngươi có biết rằng để giải cứu những linh hồn này, các ngươi sẽ phải trả giá bằng chính mạng sống của mình không?”

“Chúng tôi đã sẵn sàng!” Mai khẳng định, ánh mắt của cô đầy thách thức. “Chúng tôi không sợ hãi trước cái chết. Chúng tôi chỉ sợ rằng sẽ không làm được điều gì để giúp họ.”

Ngọc, mặc dù tim đập mạnh, nhưng cũng cố gắng giữ vững tinh thần. “Chúng ta không đơn độc. Có hàng triệu linh hồn đang hướng về chúng ta. Họ cần sự giúp đỡ của chúng ta, và chúng ta sẽ không từ bỏ.”

Bóng đen lùi lại một bước, vẻ mặt có chút ngạc nhiên. “Thật thú vị,” nó nói, “Nhưng sức mạnh của các ngươi quá yếu ớt so với ta. Hãy xem sự yếu đuối của các ngươi sẽ đưa các ngươi đến đâu!”

Bóng đen vươn tay, những làn khói đen tỏa ra từ bàn tay nó, lao thẳng về phía ba người. Xuân, Mai và Ngọc cùng lúc nhắm mắt lại, lòng cầu nguyện cho những linh hồn họ muốn cứu. Một ánh sáng rực rỡ bỗng nhiên xuất hiện từ trái tim họ, tỏa ra như một tấm khiên bảo vệ.

“Không!” bóng đen hét lên, hất tay lùi lại. “Làm sao có thể có sức mạnh như vậy trong những con người này?”

“Đó là sức mạnh của niềm tin!” Xuân tuyên bố, mở mắt ra và nhìn thẳng vào bóng đen. “Chúng tôi tin rằng ánh sáng sẽ chiến thắng bóng tối!”

You cannot copy content of this page

00:00 / 00:00