Skip to main content
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 6

3:58 chiều – 23/07/2025

Bà Tuyết nhìn Nguyệt trong một thoáng, rồi khẽ thở dài. “Cái gia đình này, không ai có thể cứu được đâu. Lâm là người duy nhất có thể thay đổi nó, nhưng hắn lại quá lương thiện. Mấy người đó chẳng bao giờ từ bỏ đâu. Nhưng tôi sẽ giúp cô, nếu cô thật sự quyết tâm. Dù sao, Lâm cũng là con trai của bà Tuyết, tôi không thể ngồi yên nhìn nó bị hại.”

Nguyệt mừng rỡ, lòng nhẹ nhõm phần nào. Bà Tuyết bắt đầu kể lại một số thông tin quan trọng mà Nguyệt có thể sử dụng để đối phó với bà Trần và bà Mai. Bà Tuyết giải thích rằng, mặc dù bà Trần là người đứng đầu gia đình, nhưng bà Mai mới là người kiểm soát phần lớn tài sản của gia đình. Bà Mai, với sự kết nối khắp nơi và mối quan hệ với các đối tác kinh doanh, đã lợi dụng lòng tham của bà Trần để củng cố quyền lực cho riêng mình. Trong khi đó, Hải, với tham vọng chiếm lĩnh Trần gia, luôn tìm cách cô lập Trần Lâm để chiếm lấy mọi thứ.

“Nguyệt, cô phải cẩn thận. Cả bà Trần và bà Mai đều có mối quan hệ với một số người trong giới quan trường. Nếu cô không xử lý khéo, sẽ có người tìm cách phá hoại danh dự của cô và Lâm, thậm chí là đẩy cô vào những tình huống nguy hiểm hơn.” Bà Tuyết cảnh báo, giọng bà đầy lo âu.

Nguyệt gật đầu, trong lòng đầy nỗi sợ hãi. Chàng Trần Lâm mà nàng yêu thương đang đứng trước nguy cơ không thể tưởng tượng nổi. Những người trong gia đình Trần gia không từ thủ đoạn nào để giành lấy quyền lực. Nhưng Nguyệt cũng biết, một khi chàng đã đứng lên chống lại những âm mưu này, sẽ không dễ dàng dừng lại. Đôi khi, sự quyết tâm sẽ là thứ duy nhất giúp họ vượt qua.

Ngày hôm sau, Nguyệt quyết định sẽ làm một cuộc đối mặt trực tiếp với bà Mai. Nàng không thể cứ đứng im nhìn gia đình này phá hoại hạnh phúc của mình. Nhưng nàng cũng hiểu rằng, một cuộc đối đầu với bà Mai không phải là điều dễ dàng, vì bà Mai vốn rất thâm hiểm và có khả năng thao túng tình hình trong gia đình này.

Trong lúc ấy, Trần Lâm bắt đầu nhận thấy những dấu hiệu bất thường trong các cuộc họp của gia đình. Những câu hỏi về kế hoạch tiếp theo trong các dự án, những động thái của các đối tác, tất cả đều khiến chàng cảm thấy không ổn. Một cuộc chiến quyền lực trong gia đình sắp sửa bùng nổ, và Trần Lâm bắt đầu suy nghĩ đến việc liệu mình có thể tiếp tục đứng vững được không, khi mà cả gia đình đều muốn vạch trần và hạ bệ mình.

Nguyệt lặng người nhìn về phía cửa sổ, nơi ánh sáng ban mai le lói qua lớp rèm lụa mỏng. Trần Lâm vẫn đang ngủ say sau một đêm làm việc căng thẳng. Nàng đặt tay lên trái tim mình, cố gắng giữ vững lòng tin rằng cả hai có thể vượt qua mọi sóng gió. Nhưng những gì bà Tuyết tiết lộ khiến nàng không thể nào yên lòng.  

Cuộc gặp với bà Mai được nàng sắp xếp vào buổi chiều hôm sau, trong một căn phòng nhỏ bên cạnh nhà chính. Bà Mai xuất hiện trong bộ áo dài gấm đen, đôi mắt sắc sảo nhìn xoáy vào Nguyệt như muốn thăm dò.  

“Nguyệt, cô gọi tôi đến đây có chuyện gì? Nếu là về Trần Lâm, tôi e là tôi không giúp gì được đâu. Con trai tôi là người cứng đầu, ai nói cũng không nghe,” bà Mai nói, giọng điệu đầy vẻ chế giễu.  

Nguyệt giữ bình tĩnh, mỉm cười nhẹ nhàng. “Con không dám làm phiền mẹ Mai, nhưng có một số chuyện con nghĩ mình cần thẳng thắn nói ra. Mẹ chắc cũng biết rõ, gần đây có nhiều tin đồn về gia đình mình. Con chỉ muốn biết, những tin đồn đó có phải xuất phát từ người trong nhà không?”  

Ánh mắt bà Mai khẽ thay đổi, nhưng bà nhanh chóng lấy lại vẻ bình thản. “Tin đồn? Tin gì? Cô nghĩ ai trong nhà lại rảnh rỗi đi tạo chuyện hại gia đình mình? Nếu cô muốn nói rõ hơn, thì cứ nói.”  

Nguyệt ngẩng đầu, đối diện thẳng với bà Mai. “Con nghe nói, mẹ và Hải đang lên kế hoạch để loại bỏ anh Lâm khỏi vị trí thừa kế. Con không biết điều đó có thật hay không, nhưng con nghĩ, nếu là người trong nhà, chúng ta nên nói rõ mọi chuyện thay vì để nó trở thành một cuộc chiến ngầm.”  

Bà Mai bật cười, một tiếng cười lạnh lùng và khinh miệt. “Cô đúng là ngây thơ, Nguyệt à. Cô nghĩ mình là ai mà dám đối chất với tôi? Chỉ là một đứa con dâu không danh phận rõ ràng, xuất thân thấp kém, cô nghĩ có thể lay chuyển được tôi sao?”  

Nguyệt siết chặt tay, giữ giọng điềm tĩnh. “Mẹ có thể coi thường con, nhưng mẹ không thể coi thường tình yêu và sự bảo vệ mà anh Lâm dành cho con. Nếu mẹ thật sự muốn gia đình này tan nát, con không ngăn cản được. Nhưng con sẽ làm tất cả để bảo vệ anh ấy, dù có phải rời khỏi đây.”  

Lời nói của Nguyệt như một lời tuyên chiến âm thầm. Bà Mai nhìn nàng chằm chằm, ánh mắt sắc lạnh nhưng cũng lóe lên tia cảnh giác.  

“Rất tốt. Cô cứ thử xem. Nhưng tôi khuyên cô nên chuẩn bị tinh thần, vì cuộc chơi này không dành cho những kẻ yếu đuối.” Bà Mai nói xong, rời đi, để lại Nguyệt đứng trong căn phòng lạnh lẽo.

You cannot copy content of this page

00:00 / 00:00