Trần Lâm lặng im một lúc lâu. Những lời của Nguyệt không phải là điều chàng không cảm thấy, nhưng nghe chúng từ chính miệng vợ mình, chàng không thể nào không cảm thấy một nỗi đau. Đó là sự đau đớn của sự phản bội, của những người mà chàng đã luôn coi là người thân. Trong lòng Trần Lâm, một quyết định dần hình thành: chàng không thể tiếp tục đứng im một chỗ để cho gia đình mình thao túng. Nhưng liệu có phải là quá trễ?
“Em nói đúng,” Trần Lâm nói, giọng chàng trầm xuống. “Chúng ta không thể cứ tiếp tục để họ lừa dối mình. Nhưng em cũng phải hiểu, gia đình này không phải là thứ dễ dàng buông bỏ. Nếu chúng ta làm vậy, mọi thứ sẽ thay đổi mãi mãi.”
Nguyệt biết điều đó. Nàng hiểu rằng, dù Trần Lâm có mạnh mẽ như thế nào, những mối quan hệ trong gia đình này đã quá sâu sắc và chằng chịt. Dù thế nào, việc họ buông bỏ Trần gia sẽ là một cuộc chiến không chỉ với gia đình, mà còn với chính quyền lực mà gia đình này đã xây dựng qua bao thế hệ.
Tuy nhiên, sự khôn ngoan và sức mạnh của Trần Lâm là điều Nguyệt tin tưởng. Chàng không phải là người dễ bị đánh bại. Dù vậy, nàng vẫn lo sợ cho tương lai của họ. Cả hai sẽ phải rời đi, và nếu không sớm giải quyết mọi thứ, họ có thể sẽ không còn gì để bảo vệ.
Cùng lúc đó, trong một góc tối của Trần gia, bà Mai đang âm thầm thỏa thuận với Lý về bước đi tiếp theo. Lý là một trong những người mà bà Mai đã kết nối để tạo dựng sự ảnh hưởng trong gia đình. Nhưng không phải chỉ có bà Mai và Lý, mà còn có sự tham gia của các cổ đông trong các công ty của Trần gia. Họ cũng bắt đầu nhận thấy rằng Trần Lâm không còn là một người đứng vững trong gia đình này nữa.
“Chúng ta cần một kế hoạch rõ ràng hơn,” bà Mai nói, đôi mắt sáng lên trong bóng tối. “Nếu không, Lâm sẽ không bao giờ từ bỏ vị trí của mình. Còn về Nguyệt, cô ta chỉ là một quân cờ, không có sức ảnh hưởng gì trong cuộc chơi này đâu.”
Lý gật đầu, nở nụ cười khinh bỉ. “Đúng vậy. Cô ta chẳng thể làm gì khi đối đầu với chúng ta.”
Nhưng bà Mai và Lý không thể ngờ rằng, trong bóng tối, Nguyệt đã nghe thấy từng lời của họ. Những âm mưu mà họ đang tính toán, không phải là những điều dễ dàng vượt qua. Nguyệt quyết định sẽ không để mình và Trần Lâm bị cuốn vào những cuộc chiến tàn nhẫn này. Nhưng câu hỏi đặt ra là: liệu họ có đủ sức mạnh để chống lại một gia đình đầy mưu mô như vậy?
Sự căng thẳng trong gia đình Trần gia đã lên đến đỉnh điểm. Nguyệt và Trần Lâm giờ đây không còn chỉ đối mặt với những mưu mô ngầm, mà còn phải đối diện với những cuộc chiến quyền lực công khai. Từng bước đi của họ đều bị theo dõi, và mọi hành động đều có thể biến thành một cuộc tấn công vào danh dự và tương lai của cả hai.
Trần Lâm, mặc dù đã biết rõ về âm mưu của bà Trần, bà Mai, Hải và các cổ đông trong gia đình, nhưng vẫn chưa thể tìm ra cách đối phó hiệu quả. Chàng cảm nhận rõ ràng rằng, dù mình có khéo léo đến đâu, những kẻ thù trong gia đình đã nắm trong tay quá nhiều quyền lực và những mối quan hệ rộng lớn mà Trần Lâm không thể dễ dàng xâm phạm. Sự sợ hãi về việc gia đình sẽ bị lật đổ không chỉ khiến Trần Lâm lo lắng cho bản thân, mà còn cho Nguyệt người mà chàng yêu thương và bảo vệ hết mực.
Nguyệt, hiểu được rằng Trần Lâm không thể đơn giản đánh bại những âm mưu này chỉ bằng một tay, bắt đầu suy nghĩ đến những cách thức khác. Nàng không thể chờ đợi Trần Lâm một mình đối phó với tất cả, vì càng kéo dài, mối nguy hiểm sẽ càng gia tăng. Những cuộc chiến trong gia đình Trần gia không chỉ ảnh hưởng đến họ mà còn có thể tác động đến cuộc sống của những người khác, bao gồm cả những người hầu trong nhà.
Vì vậy, Nguyệt bắt đầu tìm cách liên kết với những người có thể hỗ trợ chàng. Một trong những người nàng tin tưởng nhất chính là bà Tuyết, một bà vú cũ của Trần Lâm. Dù bà Tuyết không còn làm việc trong nhà, nhưng nàng biết bà là người hiểu rõ gia đình Trần gia nhất. Bà là người duy nhất từng chứng kiến toàn bộ cuộc sống của Trần Lâm từ nhỏ đến lớn, và trong sâu thẳm, Nguyệt tin rằng bà Tuyết vẫn còn lòng trung thành với gia đình, đặc biệt là với Trần Lâm.
Một ngày, khi Trần Lâm vắng mặt vì một cuộc họp quan trọng với các đối tác, Nguyệt tìm cách gặp bà Tuyết. Sau khi làm vài thủ tục cần thiết, bà Tuyết đồng ý gặp nàng tại một quán trà nhỏ trong một ngõ hẻm vắng vẻ. Nguyệt nhìn quanh, chắc chắn không ai theo dõi mình, rồi bước vào quán trà nơi bà Tuyết đang đợi.
“Nguyệt, có chuyện gì vậy? Tại sao lại muốn gặp tôi?” Bà Tuyết hỏi, nhìn Nguyệt với ánh mắt tò mò nhưng cũng đầy nghi ngờ.
“Thưa bà Tuyết, tôi muốn hỏi bà về gia đình Trần Lâm, về những mối quan hệ trong nhà. Tôi cần giúp đỡ để bảo vệ Lâm, và tôi tin bà là người duy nhất có thể giúp chúng tôi.” Nguyệt thành thật nói, giọng nàng đầy lo lắng. “Bà Tuyết, tôi không thể để gia đình này xé nát chúng tôi được.”