Skip to main content
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 31

4:51 chiều – 30/07/2025

Tú gặp gỡ nhóm người lạ và họ bắt đầu trao đổi một cách căng thẳng. Đăng cố gắng lắng nghe nhưng không thể nghe rõ được. Cảm giác hồi hộp dâng cao trong lòng anh. Anh cần có bằng chứng để có thể làm rõ tình hình.

Cuối cùng, Tú và nhóm người đó tách ra. Đăng lén lút theo sát Tú trở về nhà. Khi Tú vào nhà, Đăng quyết định chờ một chút rồi quay về.

Đêm đó, không ngủ được vì nỗi lo, Đăng quyết định sẽ phải hành động vào ngày mai. Anh sẽ tổ chức một cuộc họp khẩn với toàn bộ nhân viên và yêu cầu mọi người chia sẻ thông tin nếu họ thấy điều gì bất thường liên quan đến Tú.

Buổi sáng, Đăng triệu tập mọi người vào văn phòng. “Cảm ơn các bạn đã đến. Hôm nay tôi cần phải bàn về một vấn đề nghiêm trọng,” Đăng bắt đầu.

“Chúng ta đã từng đối mặt với những thử thách lớn, nhưng tôi tin rằng tất cả chúng ta đều yêu quý Hương Quê này. Tuy nhiên, tôi cảm thấy….”

“… Nhưng tôi cảm thấy có một mối đe dọa từ bên trong,” Đăng tiếp tục, giọng điệu nghiêm túc. “Chúng ta cần phải thật sự cẩn trọng với từng nhân viên, đặc biệt là Tú.”

Tất cả các nhân viên đều lặng im, sự căng thẳng trong không khí khiến mọi người cảm thấy lo lắng. Một nhân viên, Minh, là một trong những người phục vụ lâu năm, đứng dậy. “Đăng, tôi cảm thấy mọi chuyện đang quá nghiêm trọng. Tú đã làm việc rất chăm chỉ và luôn giúp đỡ mọi người.”

“Câu hỏi không phải là sự chăm chỉ, mà là sự trung thực,” Đăng nói. “Tôi đã nhận được thông tin rằng cô ấy có liên hệ với những người có thể gây hại cho Hương Quê. Nếu ai thấy cô ấy có hành động nào đáng ngờ, hãy báo ngay cho tôi.”

“Nhưng chúng ta có thể nói chuyện trực tiếp với Tú thay vì chỉ dựa vào những thông tin mơ hồ?” một nhân viên khác góp ý.

“Đúng vậy, nhưng tôi không thể mạo hiểm. Tất cả chúng ta cần phải cảnh giác. Hương Quê không chỉ là công việc của tôi mà còn là niềm đam mê của tất cả chúng ta,” Đăng khẳng định.

Sau cuộc họp, không khí trở nên nặng nề. Mọi người trở về làm việc, nhưng tâm trí họ đều nặng trĩu bởi những điều Đăng vừa nói. Riêng Đăng, anh cảm thấy mình đang ở giữa một trận chiến không chỉ với Lợi mà còn với những kẻ thù vô hình trong chính đội ngũ của mình.

Suốt cả ngày, Đăng vẫn không thể gạt bỏ sự lo lắng. Anh tiếp tục theo dõi Tú từ xa, nhưng cô không có vẻ gì bất thường. Cô làm việc chăm chỉ, giúp đỡ mọi người, thậm chí còn đề xuất một số ý tưởng sáng tạo cho bữa tiệc tối sắp tới của nhà hàng.

Khi buổi chiều đến, Đăng quyết định sẽ mời Tú vào văn phòng để nói chuyện một lần nữa. “Tú, tôi muốn nói chuyện riêng với bạn,” Đăng bắt đầu.

“Vâng, có chuyện gì không ổn?” Tú hỏi, vẻ mặt cô có chút lo lắng.

“Tôi cần biết thêm về những người bạn đã gặp gỡ gần đây. Có điều gì bạn chưa chia sẻ với tôi không?” Đăng hỏi, cố gắng giữ bình tĩnh.

“Em chỉ gặp gỡ một vài người bạn cũ để trao đổi về ẩm thực. Họ có những ý tưởng hay mà em nghĩ có thể áp dụng cho Hương Quê,” Tú đáp, nhưng Đăng không thấy thuyết phục.

“Bạn có biết rằng tôi đang lo lắng về những mối quan hệ này? Tôi không muốn Hương Quê gặp rắc rối. Nếu bạn thực sự trung thực, hãy cho tôi thấy,” Đăng nói.

Tú cúi đầu, dường như đã hiểu rằng Đăng không dễ dàng thuyết phục. “Tôi xin lỗi nếu tôi làm bạn lo lắng. Nhưng tôi chỉ muốn tốt cho nhà hàng,” cô đáp, nhưng giọng điệu của cô có vẻ run rẩy.

Đăng quyết định sẽ cho Tú một cơ hội cuối cùng. “Tôi sẽ cho bạn thêm thời gian, nhưng hãy cẩn thận với những gì bạn làm. Nếu có bất kỳ điều gì xảy ra, tôi sẽ không ngần ngại hành động,” Đăng cảnh cáo.

Sau cuộc nói chuyện, Đăng cảm thấy mệt mỏi nhưng cũng có chút nhẹ nhõm. Anh biết rằng mình cần phải giữ cho tinh thần của đội ngũ được vững vàng. Họ đã cố gắng rất nhiều để khôi phục Hương Quê và không thể để một cá nhân làm hỏng mọi thứ.

Buổi tối, khi nhà hàng đông khách, Đăng quyết định đến bếp để xem mọi việc đang diễn ra thế nào. Anh thấy Tú đang cùng các đầu bếp chuẩn bị cho một món ăn đặc biệt cho buổi tiệc tối. Cô cười nói và làm việc rất hăng say.

“Có vẻ như cô ấy thực sự đam mê công việc này,” Đăng tự nhủ, nhưng lòng anh vẫn chưa hoàn toàn yên tâm.

Khi buổi tiệc bắt đầu, Hương Quê trở nên rực rỡ với ánh đèn và hương thơm từ các món ăn. Đăng cảm thấy vui khi thấy khách hàng hài lòng và thưởng thức món ăn. Tuy nhiên, nỗi lo lắng về Tú vẫn không rời khỏi tâm trí anh.

Giữa bữa tiệc, Đăng nhận được một cuộc gọi từ người bạn điều tra. “Tôi có thông tin mới về Tú. Có vẻ như cô ấy đang liên hệ với một nhóm người có tiếng tăm trong ngành ẩm thực. Họ đang lên kế hoạch cho một sự kiện lớn, nhưng không rõ mục đích là gì,” người bạn nói.

“Cảm ơn bạn đã thông tin. Tôi sẽ phải theo dõi chặt chẽ hơn,” Đăng đáp, lòng đầy quyết tâm.

You cannot copy content of this page

00:00 / 00:00