– Anh có còn là con người không hả Khan Rinh? Sao Anh có thể ra tay tàn nhẫn như thế cơ chứ.
– Tao làm gì là quyền của tao, mày không có quyền phán xét tao. Tao không rảnh đôi co với mày. Cút ra khỏi nhà tao mau!
– Được, nếu anh nói thế em chẳng còn gì để nói nữa. Em chỉ hy vọng anh hãy dừng tay lại và thu lại những gì anh đã gây ra trước khi quá muộn.
Khan Rinh hất hàm nói:
– Tao không thu tay đấy làm gì được tạo.
– Rồi anh sẽ ân hận.
Hắn ta cười nhạt,
– Ân hận, ha… ha… ha… thứ tao đã làm thì không bao giờ hối hận.
– Nhân quả là thứ không ai gánh nổi đâu.
– Mày không phải dạy tao phải làm gì. Cút.
Khan Vy nén giận bước ra khỏi nhà để quay trở lại đám tang. Hai bên đều là người thân ruột thịt, cô chẳng biết phải làm thế nào. Giúp chị dâu thì anh trai phải chết mà nhắm mắt làm ngơ thì chẳng mấy chốc nhà chị dâu sẽ không còn người hương khói, làm thế nào cũng không đành lòng. Thở dài một hơi, tiếng nói nhẹ như hơi thở:
– Thôi thì để số phận quyết định vậy.
Và thứ cô chỉ có thể làm để giúp cho chị dâu và các cháu là giảm nhẹ lời nguyền, từ chết chóc trở thành xui xẻo và dần dần hoá giải, như thế Khan Rinh sẽ bị phản vệ nhẹ hơn. Nhưng cô không biết rằng chính vì điều này, sẽ đẩy Hải Linh vào chỗ điên điên dại dại, và gia đình Khan Rinh đần dần bước vào cái chết…
***
Tôi xin phép được dừng câu chuyện này ở đây, không đi sâu thêm về chuyện riêng của gia đình của cô ấy nữa. Nhưng có một chi tiết tôi đã bỏ qua, đó là việc cô Khan Vy đã đưa bài vị của 4 người con và người anh trai Khan Sây lên chùa chứ không thờ cúng ở nhà. Ban đầu tôi chỉ nghĩ do họ là những người chết đường chết chợ, thờ cúng ở nhà sẽ không siêu thoát được. Sau này khi hỏi một người bạn làm thầy pháp tôi mới biết, gửi bài vị của họ lên chùa là để hào quang của Phật pháp gột rửa hết những tà phép, và oán niệm ở trên người các oán hồn, giúp họ sớm được đầu thai và để những người còn sống được bình an.
Nghe xong câu chuyện của Minh, tôi mới nhận ra một điều, con người có thể vì lòng tham mà đánh đổi cả lương tri và tình thân, có thể tàn nhẫn giết chết cả người ruột thịt để lấy được điều mình muốn.