Cậu là thứ gì đó ở giữa một thực thể bước ra từ bóng tối sâu thẳm nhất.
Và lần này…
Cậu sẽ nuốt chửng tất cả.
Bóng tối bùng lên, nhấn chìm mọi thứ.
Hắc Nhãn mở rộng bàn tay.
Và đón nhận vận mệnh cuối cùng của mình.
Bóng tối ập đến.
Mọi thứ chìm vào hư vô tuyệt đối.
Không còn ánh sáng.
Không còn tiếng động.
Chỉ có một sự hiện diện vô hình, thứ đang nuốt chửng cả không gian này.
Sư phụ cảm nhận được nó.
Lần đầu tiên trong đời, hắn thấy sợ.
Bởi vì thứ trước mặt hắn…
Không còn là Hắc Nhãn.
Không còn là đồ đệ năm xưa.
Mà là một thứ khác.
Một Hắc Thần vừa bước ra từ vực thẳm.
Nuốt Chửng Tất Cả
Con quái vật gào thét, hàng trăm linh hồn bị nguyền rủa quằn quại trên cơ thể méo mó của nó.
Nhưng nó không còn lao về phía Hắc Nhãn nữa.
Mà ngược lại…
Nó đang bị kéo vào cậu.
Bị nuốt chửng.
Những linh hồn từng bị trói buộc vào cơ thể quái vật gào thét trong tuyệt vọng, cố gắng thoát ra, nhưng không còn lối thoát.
Hắc Nhãn hấp thụ tất cả.
Những vết ấn trên cơ thể cậu sáng rực lên, những ký tự cổ xưa xoắn xuýt, biến đổi thành thứ ngôn ngữ chưa từng tồn tại trên thế gian này.
Cậu không còn chỉ là một pháp sư.
Cậu đã trở thành thứ mà ngay cả ma quỷ cũng phải sợ hãi.
Một thực thể vượt qua ranh giới của cả người và quỷ.
Một Hắc Thần thực sự.
Sư Phụ Quỳ Xuống
Sư phụ bước lùi lại, lòng bàn tay hắn run rẩy.
Hắn không còn thấy Hắc Nhãn.
Chỉ thấy bóng tối tuyệt đối.
Chỉ thấy một thực thể không thể bị giết, không thể bị trói buộc.
Và hắn hiểu…
Hắn đã thua.
Lần đầu tiên trong cuộc đời, kẻ từng nắm giữ số mệnh của hàng trăm người, từng ra lệnh cho quỷ dữ, từng nắm giữ sinh tử trong lòng bàn tay…
Quỳ xuống.
Giọng hắn khẽ run.
“Ngươi… đã trở thành thứ gì rồi?”
Hắc Nhãn không trả lời.
Cậu không cần trả lời.
Cậu chỉ đưa tay lên.
Một động tác đơn giản.
Và ngay lập tức, cơ thể sư phụ vỡ tan thành tro bụi.
Không đau đớn.
Không kêu gào.
Không còn bất kỳ dấu vết nào của hắn trên thế gian này nữa.
Hắn chưa bao giờ tồn tại.
Bị xóa sạch khỏi vận mệnh.
Vĩnh viễn.
Thế Gian Quỳ Rạp
Từ hôm đó…
Thế gian đổi chủ.
Không còn ai nhắc đến cái tên của sư phụ.
Không còn ai nhớ đến phủ đệ xa hoa của hắn.
Mọi dấu tích về hắn đều biến mất.
Nhưng…
Một lời đồn mới bắt đầu lan truyền.
Về một kẻ cai trị bóng tối.
Không ai biết hắn từ đâu đến.
Không ai thấy được gương mặt hắn.
Chỉ biết rằng…
Những ai nhắc đến tên hắn đều biến mất không dấu vết.
Một số người nói hắn là một vị thần.
Một số khác nói hắn là một cơn ác mộng.
Nhưng tất cả đều biết một điều:
Hắn đang ở đó.
Và hắn đang quan sát tất cả.
Kết thúc