Chương 6: Bóng Ma Từ Quá Khứ
Buổi sáng tiếp theo, bầu không khí trong biệt thự gia tộc họ Vũ trở nên u ám hơn bao giờ hết. Những manh mối mà hai nhóm tìm được dường như chỉ là khởi đầu của một bí mật lớn hơn. Tuy nhiên, bên trong mỗi người, sự nghi kỵ càng lúc càng gia tăng. Không ai còn hoàn toàn tin tưởng lẫn nhau, bởi tất cả đều nhận ra rằng cuộc đua này không chỉ là về quyền lực mà còn về sinh mệnh.
Trong khi các thành viên gia tộc chuẩn bị cho chuyến đi tiếp theo, Vũ Hùng dành cả buổi sáng trong thư viện của biệt thự, tìm kiếm thêm thông tin về lịch sử của gia tộc. Đằng sau vẻ bình tĩnh của anh là một sự ám ảnh về những điều bí ẩn mà bức tranh cổ đã tiết lộ. Anh lật giở từng trang sách cũ, những dòng chữ phai mờ theo thời gian kể về một lời nguyền bí ẩn gắn liền với viên ngọc huyết mã não.
Một đoạn văn khiến Hùng sững lại:
“Viên ngọc huyết mã não không chỉ là biểu tượng của sự thịnh vượng. Nó chứa đựng sức mạnh ma thuật đen tối mà chỉ những người có dòng máu thuần khiết của gia tộc họ Vũ mới có thể kiểm soát. Tuy nhiên, nếu bị lạm dụng, viên ngọc sẽ mang đến tai ương và diệt vong cho cả gia tộc.”
Hùng nhíu mày, cảm nhận được mối nguy hiểm tiềm tàng. “Vậy viên ngọc này không chỉ đơn thuần là một bảo vật,” anh tự nhủ. “Nó còn là lời nguyền.”
Cùng lúc đó, Vũ Hải và Vũ Thu tiếp tục tranh luận về ý nghĩa thực sự của những manh mối mà họ đã tìm được. Hải không giấu nổi vẻ sốt ruột, “Chúng ta đã lần theo những ký hiệu suốt cả ngày hôm qua, nhưng vẫn chưa đến được điểm cuối. Rõ ràng còn thiếu một thứ gì đó.”
Vũ Thu trầm ngâm, “Có thể những gì chúng ta đã tìm ra chỉ là một phần của câu đố. Chắc chắn còn những mảnh ghép khác mà chúng ta chưa khám phá.”
Cả hai quyết định quay trở lại kho lưu trữ của gia tộc, nơi họ đã tìm thấy mảnh giấy chứa ký hiệu. Hải lục lọi từng tập tài liệu, trong khi Thu đứng quan sát, cố gắng liên kết mọi thông tin mà cô có được. Bất ngờ, Hải phát hiện một cuốn sổ nhỏ nằm lẫn giữa những giấy tờ cũ. Cuốn sổ đã bị mối mọt cắn xé, nhưng vẫn còn một vài trang có thể đọc được.
Trong đó có ghi chép của một người đàn ông mang họ Vũ, sống cách đây hơn trăm năm. Nội dung cuốn sổ khiến Thu và Hải giật mình:
“Ta đã tìm thấy viên ngọc huyết mã não, nhưng lời nguyền của nó đã trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Ta có cảm giác rằng mỗi khi chạm vào viên ngọc, một phần của ta bị hút đi. Nếu ai đó tìm cách lạm dụng sức mạnh này, gia tộc họ Vũ sẽ bị nguyền rủa đời đời.”
“Lời nguyền…” Vũ Thu thì thầm, đôi mắt cô mở to đầy hoảng sợ. “Chúng ta không thể chỉ đơn thuần tìm kiếm viên ngọc. Nếu không cẩn thận, gia tộc sẽ bị hủy diệt.”
Trong khi đó, Vũ Hùng và Lan đã lên đường đến địa điểm tiếp theo một ngọn núi hoang vu mà bản đồ cổ chỉ dẫn. Cuộc hành trình đầy gian truân khi cả hai phải vượt qua những con đường đá lởm chởm, những vách núi dựng đứng và cả những khu rừng rậm rạp bao phủ. Cả nhóm lặng lẽ tiến sâu vào núi, mỗi bước đi đều được cân nhắc kỹ lưỡng, vì họ biết rằng một sai lầm nhỏ cũng có thể đưa họ vào bẫy.
Khi đến được đỉnh núi, họ nhìn thấy một ngôi đền cổ ẩn mình giữa những tán cây già cỗi. Ngôi đền mang vẻ u ám, bí ẩn, và cảm giác rằng nơi đây chứa đựng một bí mật không dễ gì khám phá. Cả hai bước vào trong ngôi đền, nơi những bức tượng đá xám xịt đứng lặng lẽ canh giữ qua hàng thế kỷ.
“Đây có thể là nơi viên ngọc được giấu,” Vũ Hùng thì thầm với Lan. Ánh mắt anh không rời khỏi chiếc bệ đá lớn nằm ở trung tâm của ngôi đền. Trên bệ đá là một hốc trống hình viên ngọc, nhưng không có viên ngọc nào nằm đó.
“Chúng ta đến muộn,” Lan nói với giọng thất vọng. “Ai đó đã lấy viên ngọc.”
Cùng lúc ấy, ở biệt thự gia tộc, Vũ Thu và Vũ Hải đang lật mở thêm nhiều bí mật khác. Họ phát hiện rằng vào cuối thế kỷ 19, gia tộc họ Vũ đã từng phải đối mặt với một cuộc tranh giành quyền lực tương tự. Một trong những thành viên chủ chốt đã bị ám sát ngay sau khi viên ngọc huyết mã não được tìm thấy. Dòng chữ cuối trong cuốn sổ cảnh báo:
“Kẻ nào chạm vào viên ngọc mà không có ý định chính đáng, kẻ đó sẽ gánh chịu cơn thịnh nộ của các vị thần.”
“Chuyện này vượt ngoài tầm kiểm soát rồi,” Vũ Hải lên tiếng, trong khi sắc mặt Thu ngày càng tái mét.
Đúng lúc ấy, một tiếng gõ cửa vang lên. Hải bước ra và mở cửa, thấy một gia nhân đưa cho anh một phong thư từ ông Vũ Thanh Sơn. Trong thư có lệnh triệu tập toàn bộ thành viên gia tộc đến ngôi đền cổ trên núi, nơi mà Hùng và Lan đang ở.
“Chúng ta không còn nhiều thời gian,” Hải nói, quyết định nhanh chóng rời khỏi biệt thự để đến điểm hẹn. Thu, dù lo lắng, vẫn đồng ý đi cùng. Cả hai biết rằng cuộc gặp mặt này có thể là điểm kết cho mọi mâu thuẫn, hoặc là khởi đầu cho một bi kịch lớn hơn.
Khi tất cả các thành viên gia tộc tụ họp tại ngôi đền cổ, không khí trở nên căng thẳng tột độ. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về chiếc bệ đá trống rỗng. Lời nguyền vẫn treo lơ lửng trên đầu, và ai cũng cảm thấy rằng mọi sự sẽ không dừng lại ở đây.
Viên ngọc đã biến mất nhưng ai là người đang nắm giữ nó? Và liệu viên ngọc sẽ mang lại sự phồn thịnh, hay là lời nguyền diệt vong cho gia tộc họ Vũ?