Cuộc sống có lúc khó khăn, có lúc mệt mỏi, nhưng anh và cô vẫn luôn sát cánh bên nhau. Họ không có nhiều của cải, không có cuộc sống giàu sang, nhưng họ có tình yêu, có niềm tin và sự quyết tâm vượt qua tất cả.
Những ngày tháng trôi qua, cuộc sống dần ổn định trở lại. Dù công việc của anh vẫn còn gặp nhiều khó khăn, nhưng anh không ngừng nỗ lực để kiếm sống và lo cho gia đình. Cô biết rằng anh đã làm mọi thứ có thể để giữ cho họ được hạnh phúc, và cô luôn biết ơn điều đó. Nhưng rồi, cuộc đời lại đưa đến một thử thách khác, lớn hơn và đau đớn hơn bất kỳ khó khăn nào họ từng đối mặt.
Mẹ cô bị chẩn đoán mắc ung thư giai đoạn cuối.
Tin tức này đến như một cú sốc, không chỉ với cô mà còn với cả gia đình. Mẹ cô là người phụ nữ hiền hậu, đã luôn ở bên cạnh cô từ những ngày thơ ấu cho đến khi cô trưởng thành, lập gia đình và trở thành mẹ. Cả cuộc đời của bà là sự hi sinh, chăm sóc chồng con mà không bao giờ than phiền. Và giờ đây, khi căn bệnh hiểm nghèo ập đến, cô chỉ còn biết nhìn mẹ dần yếu đi từng ngày mà không thể làm gì được.
Những ngày ở bệnh viện trở nên dài dằng dặc. Cô ở bên cạnh mẹ gần như cả ngày, không nỡ rời đi. Cô muốn ở lại bên bà, nói với bà những lời yêu thương và cảm ơn vì tất cả những gì bà đã làm cho cô. Nhưng lời chưa kịp nói, cô đã cảm thấy cổ họng mình nghẹn lại, nước mắt lăn dài mà không thể kiềm chế được.
Anh biết rõ cô đang đau đớn nhường nào. Những ngày ấy, anh cố gắng lo toan mọi thứ ở nhà, chăm sóc con và hỗ trợ cô. Mỗi tối khi cô trở về từ bệnh viện, anh luôn chờ sẵn ở cửa, đón cô vào lòng và không nói gì. Sự im lặng ấy chính là cách anh chia sẻ nỗi buồn cùng cô, lặng lẽ làm điểm tựa cho cô khi cô cảm thấy yếu đuối nhất.
Căn bệnh của mẹ cô tiến triển rất nhanh, và không lâu sau đó, bà rời xa cô mãi mãi. Ngày tang lễ của mẹ, cô đứng trước bàn thờ với đôi mắt đỏ hoe, bàn tay run rẩy khi thắp hương cho người mẹ yêu thương nhất đời mình. Những lời tiễn biệt cuối cùng cũng nghẹn lại trong lòng, nhưng cô không thể nói ra.
Anh bước đến bên cô, vòng tay ôm chặt lấy cô, như muốn truyền cho cô sự vững chãi của mình. Cô dựa vào anh, nước mắt tuôn trào không thể ngăn lại. Nỗi mất mát lớn lao này khiến trái tim cô như vỡ ra, nhưng trong vòng tay anh, cô cảm thấy mình không hoàn toàn cô đơn.
Sau tang lễ, cô cảm thấy hụt hẫng vô cùng. Ba cô cũng không thể chịu nổi cú sốc này, sức khỏe ông dần yếu đi và chưa đầy một năm sau, ông cũng rời xa cô. Cô mất cả ba lẫn mẹ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi. Nỗi đau nối tiếp nỗi đau, từng đêm cô chìm vào giấc ngủ với sự cô độc và trống trải.
Nhưng trong những khoảnh khắc tăm tối nhất ấy, anh luôn ở bên cô. Anh không bao giờ rời xa cô dù chỉ một bước. Anh là người giúp cô lo liệu mọi chuyện trong tang lễ, là người thức trắng đêm khi cô không ngủ được, là người dỗ dành con gái khi cô không còn sức để làm mẹ.
Ngày mà cô cảm thấy mình gần như sụp đổ hoàn toàn, anh đã đến bên cô, ôm cô thật chặt và thì thầm: “Sau này anh sẽ không rời em nửa bước, nhất định sẽ chăm sóc thật tốt cho em.”
Câu nói ấy vang lên trong trái tim cô như một lời hứa thiêng liêng. Dù mất đi ba mẹ, cô vẫn còn có anh, người đàn ông luôn ở bên cạnh và sẵn sàng làm mọi thứ để cô cảm thấy an lòng. Cô không còn gia đình lớn, nhưng gia đình nhỏ của họ vẫn còn, và điều đó là tất cả những gì cô cần để tiếp tục bước tiếp.
Những ngày tháng tiếp theo, anh dành nhiều thời gian hơn để chăm sóc cho cô và con gái. Anh biết rằng sự mất mát này sẽ không thể nào phai nhạt, nhưng anh luôn tìm cách để làm cho cô cảm thấy rằng cuộc sống vẫn còn đẹp đẽ, và anh sẽ luôn ở đây để cùng cô vượt qua mọi khó khăn.
Thời gian trôi qua, nỗi đau dần lùi lại, để lại trong cô một khoảng trống khó lấp đầy, nhưng nhờ anh, cô đã không bị nhấn chìm trong đau khổ. Cô biết rằng mình còn có một gia đình cần được yêu thương và bảo vệ, và cô quyết định sẽ mạnh mẽ hơn, để không chỉ tự chăm sóc bản thân mà còn là để giữ gìn hạnh phúc cho gia đình nhỏ của mình.
Thời gian trôi qua, cuộc sống dần trở lại quỹ đạo bình thường sau những mất mát. Gia đình nhỏ của họ tiếp tục sống trong sự bình yên và hạnh phúc. Con gái lớn dần, anh cũng bắt đầu có những bước tiến mới trong công việc. Nhờ sự kiên trì và không bỏ cuộc, anh đã tìm được một vị trí ổn định hơn trong công ty, với nhiều cơ hội thăng tiến.