Chương 18: Hành Trình Tìm Kiếm
Sáng hôm sau, Linh thức dậy với tâm trí đầy rẫy những câu hỏi. Cô biết rằng không thể tiếp tục sống trong nỗi sợ hãi và cảm giác bế tắc này. Để đánh bại hồ ly, cô cần tìm hiểu thêm về nguồn gốc của nàng, và có thể tìm ra cách để giải phóng bản thân.
Cô quyết định đến gặp bà Lão Thủy, một người già trong làng được cho là hiểu biết về các truyền thuyết và những điều huyền bí. Bà thường nói về những gánh hát xưa cũ, về những điều mà người ta đã quên lãng. Linh hy vọng rằng bà sẽ có thông tin quý giá về hồ ly.
Đường đến nhà bà Lão Thủy dài và gập ghềnh, nhưng lòng Linh đầy quyết tâm. Cô đi qua những cánh đồng xanh mướt, nơi ánh nắng le lói chiếu xuống, nhưng tâm trí cô vẫn mơ màng lo lắng. Cô không thể quên những hình ảnh trong giấc mơ tối qua, sự tồn tại của hồ ly vẫn đang đeo bám lấy cô.
Khi Linh đến nơi, bà Lão Thủy đang ngồi trước cửa nhà, tay nắm chặt một cây gậy gỗ, ánh mắt bà trầm ngâm nhìn về phía xa. Linh chào hỏi, và bà quay lại, nụ cười hiền từ hiện lên trên khuôn mặt nhăn nheo.
“Linh, con đã đến tìm ta có việc gì?” Bà hỏi, giọng nói ấm áp như ánh nắng.
“Bà Thủy, con cần biết về hồ ly,” Linh nói, cảm giác hồi hộp trào dâng. “Con cảm thấy nó vẫn đang theo đuổi con.”
Bà Lão Thủy khẽ nhíu mày, đôi mắt bà bỗng trở nên sắc bén. “Hồ ly? Con bé đó không phải là thứ mà người bình thường có thể dễ dàng đối mặt. Nó là một thực thể cổ xưa, mang trong mình sức mạnh của bóng tối.”
“Bà có biết làm thế nào để chống lại nó không?” Linh hỏi, hy vọng bùng lên trong lòng.
“Có một cách,” bà Thủy bắt đầu, “nhưng rất nguy hiểm. Ngươi sẽ phải tìm ra nguồn gốc của hồ ly, hiểu được nỗi đau mà nó mang trong mình. Chỉ khi nào ngươi thấu hiểu, ngươi mới có thể giải phóng bản thân.”
“Nhưng làm thế nào để tìm được nguồn gốc của nàng ta?” Linh hỏi, cảm thấy mơ hồ.
“Ngươi cần phải đến gánh hát đã từng tồn tại ở làng này, nơi mà hồ ly đã bùng phát sức mạnh của mình. Nó đã được tổ chức trong một ngôi làng gần đây. Đến đó, ngươi sẽ tìm thấy câu trả lời.”
Linh cảm thấy hồi hộp. Cô biết rằng đây sẽ là một hành trình khó khăn và nguy hiểm, nhưng không còn sự lựa chọn nào khác. Cô cảm ơn bà Lão Thủy và nhanh chóng lên đường.
Đến ngôi làng gần đó, không khí trở nên nặng nề, như thể đã có một điều gì đó khủng khiếp xảy ra ở đây. Những ngôi nhà cũ kỹ xung quanh đều mang dấu hiệu của sự bỏ hoang. Linh tiến vào một khu vực rừng rậm, nơi gánh hát ngày xưa từng biểu diễn. Cô có thể cảm nhận được hơi thở của quá khứ, sự đau thương và bi kịch vẫn còn vương vấn.
Đứng giữa những tàn tích hoang phế, Linh cảm thấy một luồng khí lạnh lẽo bao trùm. Bất chợt, một cơn gió lạnh thổi qua, và Linh nghe thấy tiếng hát vọng lại. Cô không thể cưỡng lại được, tiếng hát ấy như một thứ ma lực kéo cô về phía trước.
Tiếng hát như dội vào tâm trí cô, dồn nén cảm xúc, và cô bước tới, không thể kiểm soát được bản thân. Bất chợt, hình ảnh hồ ly hiện ra trong tâm trí cô, khuôn mặt xinh đẹp với đôi mắt đỏ rực, ánh mắt kiêu hãnh. “Đến đây, Linh,” hồ ly thì thầm, “hãy để ta dẫn dắt ngươi.”
Linh chớp mắt, cố gắng thoát ra khỏi sự mê hoặc. Cô nhắm chặt mắt, tập trung vào những gì bà Thủy đã nói. “Ta sẽ không để ngươi kiểm soát!” Linh hét lên, giọng nói vang vọng trong không gian trống rỗng.
Cô hít một hơi thật sâu, mở mắt ra. Bỗng nhiên, không gian xung quanh biến đổi. Mọi thứ trở nên hỗn loạn, và cô thấy những hình ảnh về gánh hát hiện ra những nghệ sĩ, những khán giả, và cả hình ảnh của hồ ly trước khi nàng trở thành một thực thể đầy ác quỷ.
Những tiếng cười, tiếng khóc, và những ánh mắt mê muội hiện lên trong tâm trí cô. Linh cảm thấy nỗi đau của những người đã từng tham gia gánh hát này, nỗi đau mà hồ ly mang theo. Nàng không chỉ là một con quái vật; nàng cũng từng là một phần của cuộc sống, một con người với ước mơ và khát khao.
Nhưng giờ đây, hồ ly đã bị bóng tối nuốt chửng, và những người trong gánh hát đã trở thành những nạn nhân. Linh nhận ra rằng chính sự bỏ rơi, sự tàn nhẫn của con người đã khiến hồ ly trở thành như vậy.
“Ta hiểu rồi,” Linh thầm thì, cảm xúc dâng trào trong lòng. Cô không chỉ phải đối đầu với hồ ly mà còn phải đối diện với những sai lầm mà nhân loại đã gây ra.
Quyết tâm dâng trào, Linh bắt đầu bước tới phía trước, nơi những tàn tích của gánh hát vẫn còn lưu giữ những kỷ niệm. Cô sẽ không chỉ giải phóng bản thân mà còn là cơ hội để hồ ly có thể tìm lại ánh sáng trong tâm hồn mình.
Bằng tất cả sức mạnh, Linh tập trung vào những kỷ niệm, những tiếng hát trong quá khứ. Cô cảm nhận được nỗi đau, sự khát khao và những giấc mơ chưa hoàn thành của hồ ly. Có lẽ đây là cách duy nhất để cô tìm được chìa khóa cho cuộc chiến này.
Cô sẽ phải giúp hồ ly tìm lại chính mình. Chỉ khi nào nàng tìm được sự tha thứ và ánh sáng, Linh mới có thể tự do.
Và hành trình tìm kiếm nguồn gốc của hồ ly chỉ mới bắt đầu.