Skip to main content
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 17

9:27 chiều – 22/07/2025

“Chúng ta hãy về ngay,” Xuân nói, cảm thấy nỗi lo lắng dâng lên. “Có điều gì đó không ổn ở đây.”

Mai gật đầu, lòng vẫn đầy hào hứng với cuốn sách trong tay. Nhưng khi cả hai quay lưng, âm thanh lạ lùng vang lên từ phía sau, như tiếng thì thầm của những linh hồn đang kêu cứu.

Cả hai dừng lại, nhìn nhau với ánh mắt hoảng sợ. Họ biết rằng họ đã chạm đến một điều gì đó sâu thẳm và bí ẩn, và cuộc hành trình của họ vẫn chưa kết thúc. 

“Chúng ta phải rời khỏi đây ngay bây giờ!” Xuân thúc giục, và cả hai nhanh chóng chạy về hướng chiếc xe, lòng tràn đầy lo lắng và sự quyết tâm. Những gì sắp đến có thể sẽ định đoạt số phận của họ, và của cả những linh hồn còn đang chờ đợi sự giải thoát.

Trên đường trở về từ khu di tích, tâm trí của Xuân và Mai rối bời. Cuốn sách cổ họ vừa tìm được chứa đựng điều gì? Tại sao lại có một cảm giác kỳ lạ khi họ mở nó ra? Những câu hỏi này cứ quay cuồng trong đầu họ như một cơn bão không ngừng.

Khi về đến nhà, họ đặt cuốn sách lên bàn, ngồi xuống và nhìn nhau. “Chúng ta nên kiểm tra ngay bây giờ,” Mai nói, mắt sáng rực. “Có thể nó chứa đựng những thông tin quan trọng về những nghi lễ mà nhà Thương đã thực hiện.”

Xuân gật đầu, nhưng sự hồi hộp khiến cô cảm thấy như có một tảng đá đè nặng trong lòng. “Nhưng có thể nó cũng chứa đựng những điều không nên biết,” cô nhắc nhở. “Chúng ta đã nghe quá nhiều về những điều kinh hoàng trong lịch sử.”

“Chúng ta cần phải biết,” Mai kiên quyết. “Để hiểu rõ hơn về những gì chúng ta đang đối mặt.”

Họ mở cuốn sách ra, trang đầu tiên bám đầy bụi và mạng nhện. Những ký tự cổ xưa hiện ra trước mắt, nhưng thật khó để hiểu chúng. Mai lật từng trang, và cuối cùng họ tìm thấy một phần ghi chép nói về nghi lễ hiến tế của triều đại nhà Thương.

“Nhìn này!” Mai chỉ vào một đoạn văn. “Nó nói về việc hiến tế các tù nhân và chiến lợi phẩm từ những trận chiến. Họ sẽ bị chặt đầu và nấu chín, sau đó được dâng lên các vị thần!”

Cảm giác lạnh lẽo chạy dọc sống lưng Xuân. “Chúng ta đã chạm phải một cái gì đó rất tồi tệ,” cô thì thầm.

Mai tiếp tục đọc, giọng cô trở nên căng thẳng. “Nó cũng nói rằng những người thực hiện nghi lễ này thường sẽ bị ảnh hưởng bởi các linh hồn bị giết hại, và sẽ bị ám ảnh bởi những tiếng thì thầm không ngừng từ những người đã chết.”

Xuân cảm thấy như có cái gì đó nặng nề đè lên ngực. “Điều đó có nghĩa là những gì chúng ta đã trải qua có thể là do… linh hồn của những người đã chết?”

“Có thể,” Mai đáp, giọng đầy lo lắng. “Nếu như họ đang tìm kiếm sự giải thoát… có thể họ muốn chúng ta giúp họ.”

Xuân lặng lẽ suy nghĩ về điều này. “Nhưng chúng ta có thể làm gì? Chúng ta không phải là những nhà ngoại cảm hay pháp sư.”

“Tôi không biết,” Mai thừa nhận, “nhưng chúng ta có trách nhiệm tìm ra sự thật. Nếu linh hồn họ đang đau khổ, chúng ta không thể để họ tiếp tục chịu đựng.”

Họ tiếp tục lật những trang còn lại của cuốn sách, và dần dần họ tìm thấy một mô tả chi tiết về cách thực hiện nghi lễ giải thoát linh hồn. Nó yêu cầu những vật phẩm nhất định và một lễ hội để mời gọi các linh hồn.

“Chúng ta cần phải thực hiện nghi lễ này,” Mai nói, lòng đầy quyết tâm. “Chúng ta cần giúp đỡ những linh hồn đang đau khổ này.”

Xuân ngập ngừng, nhưng cô hiểu rằng điều này có thể là cách duy nhất để chấm dứt những tiếng thì thầm đáng sợ mà họ đã nghe thấy. “Chúng ta sẽ cần chuẩn bị một số thứ,” cô nói. “Tôi sẽ đi mua sắm. Mai, cô ở đây và tìm hiểu thêm về các vật phẩm cần thiết.”

Sau khi đã sắp xếp, Xuân rời khỏi nhà để tìm kiếm những vật phẩm cần thiết cho lễ nghi. Cô cảm thấy như bị cuốn vào một vòng xoáy kỳ lạ. Mỗi bước chân như đưa cô sâu hơn vào bí ẩn mà cô không chắc mình có thể kiểm soát được.

Khi bước vào cửa hàng đồ cổ, không khí u ám và mờ mịt bao trùm xung quanh. Xuân không thể không cảm thấy sự hiện diện của những linh hồn lẩn khuất nơi đây. Cô tìm kiếm các vật phẩm: nến, hoa tươi, và những đồ vật mà lễ nghi yêu cầu.

Khi trở về nhà, Xuân cảm thấy lo lắng và căng thẳng. Cô nhanh chóng chuẩn bị cho lễ nghi, nhưng một cảm giác bất an cứ đeo bám trong lòng. Có lẽ đây là một quyết định sai lầm? Có lẽ họ đang mở ra một cánh cửa mà họ không thể đóng lại?

Khi trời bắt đầu tối, họ cùng nhau sắp xếp các vật phẩm trong một không gian yên tĩnh ở trong vườn. Ánh nến lung linh giữa không gian tĩnh lặng, tạo ra một bầu không khí huyền bí. Họ bắt đầu đọc những câu thần chú được ghi trong cuốn sách, giọng nói của họ vang vọng trong đêm tối.

“Xin hãy đến với chúng tôi, những linh hồn đau khổ,” Mai cầu nguyện, lòng đầy chân thành. “Chúng tôi ở đây để giúp đỡ các bạn.”

You cannot copy content of this page

00:00 / 00:00