Skip to main content
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 2

4:38 chiều – 15/07/2025

Do lớn lên từ nhỏ trong xưởng bánh, nên Lan rất lanh lợi được việc, vì vậy cô thích nghi rất nhanh với công việc ở đây. Bởi sự khéo léo và chăm chỉ, chẳng mấy chốc Lan được nhận vào làm chính thức ở xưởng. 

Lan làm việc rất chăm chỉ, tính cô vui vẻ hòa đồng, nên nhanh chóng lấy được thiện cảm của mọi người. Tuy Lan không cao, nhưng thân hình cô cân đối. Cơ thể cũng có chút da thịt, đầy đặn nhưng không quá đẫy đà. Mái tóc đen dài búi gọn lên cao trong lúc làm việc. Mồ hôi chảy ra càng làm cho cô có chút gợi tình. Đang trong độ tuổi xinh đẹp nhất của người con gái, nên Lan đã vô tình khiến bao chàng trai trong xưởng thầm thương trộm nhớ. 

Trong đó có Trường cậu chủ của xưởng bánh này. Trường là một chàng trai ưu tú, tính cách ham học hỏi. Anh đã đi khắp để học tập, và tìm hiểu những thứ mới lạ ở khắp nơi trên thế giới. Cũng chính vì vậy anh gặp được rất nhiều cơ duyên tốt đẹp. Cũng chính vì điều này, anh mới có được cơ hội có được những công thức làm bánh ngon trên khắp thế giới, trong đó có cả công thức làm trung thu của người Trung Quốc. 

Trong một lần tình cờ, Trường vô tình giúp được một gia đình người Hoa gặp nạn. Cũng thật tình cờ, gia đình được anh giúp đỡ lại là một gia đình làm bánh trung thu có tiếng một vùng. 

Để trả ơn, cũng vì quý mến chàng trai giỏi giang, tài năng, ham học hỏi, nên họ dạy cho anh công thức bí truyền của họ. Là một người thông minh, tinh ý, rất nhanh Trường đã học được công thức bí truyền ấy của họ. 

Sau khi đã nắm rõ bí quyết làm bánh, Trường suy nghĩ, tính toán rất lâu, anh quyết định trở về quê để lập nghiệp. Bố sau một thời gian theo dõi cách làm việc của Trường, ông  quyết định mở một xưởng làm bánh mới và giao nó cho anh quản lý. Có lẽ được ông trời ưu ái, bánh của xưởng làm ra được mọi người nhiệt tình đón nhận, nên chưa đầy vài năm, xưởng đã ăn nên làm ra, được mọi người đón nhận. 

Không chỉ giỏi giang, Trường còn là một người đàn ông trẻ tuổi thành đạt, lịch lãm đầy sức hút, lại. Anh chính là niềm mơ ước của rất nhiều thiếu nữ trong cùng như ngoài xưởng sản xuất. 

Cô gái may mắn nào làm vợ anh, thì chắc chắn rằng người con gái ấy sẽ sống như một bà hoàng, và chắc chắn rằng anh sẽ cưng chiều người ấy hết mực. Không những thế, cô ta còn trở thành bà chủ của xưởng bánh trung thu của một xưởng bánh nổi tiếng. 

Điều đó mới thật sự là đáng tự hào, bởi ở cái thời điểm ấy, có một xưởng sản xuất đã là người ở giới thượng lưu rồi. Vì thế cho nên, có rất nhiều cô  chiêu muốn  đánh tiếng gả cho Trường. Nhiều cô gái con nhà quyền thế, mượn cớ qua xưởng mua bánh, để dò hỏi chuyện trung thân đại sự của anh. 

Tuy nhiều  người ngỏ ý như vậy, nhưng Trường không hề để mắt tới bất kỳ cô gái nào khác, bởi trong lòng anh đã mang hình bóng của một người con gái, người đó không ai khác chính là Lan. 

Trai tài gái sắc đã đẹp đôi, lại ngày ngày ở bên cạnh nhau, thì làm sao mà không sa vào lưới tình cho được. Hai người nhanh chóng bén duyên và yêu nhau lúc nào không hay, mối tình của họ không vì chênh lệch giai cấp mà tan vỡ, ngược lại họ càng ngày càng trở nên sâu đậm. 

Biết Lan là trẻ mồ côi, đang sống ở xưởng khác, điều đó khiến cho cô thấy khó sử, nên anh cố ý sắp xếp cho cô ở lại trong khu nhà khách của xưởng. Để cô ở đây, không chỉ để thuận tiện cho công việc, mà chủ yếu là để tiện cho hai người gặp gỡ và hẹn hò. 

Để tránh điều tiếng cho Lan, hắng đêm khi mọi người đã lên giường đi ngủ hoặc trở về nhà, là lúc Trường tới với Lan, anh  ở đó với cô đến gần sáng mới trở về phòng ngủ của mình. Rồi giả bộ như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Tình cảm của hai người, càng ngày càng sâu đậm, và cũng đã vượt quá giới hạn ăn ở với nhau như vợ chồng. Nhưng Lan chờ mãi, vẫn chưa thấy Trường ngỏ ý muốn cưới mình. Điều đó khiến cô suy nghĩ rất nhiều. Cô rất muốn biết tình cảm của Trường dành cho mình là bao nhiêu, và anh có muốn lấy mình làm vợ hay không. Một lần, nằm trong vòng tay của Trường, cô khẽ hỏi:

– Anh này! Chừng nào anh mới cho mọi người biết chuyện hai chúng mình yêu nhau?

Bất ngờ với câu hỏi của Lan, Trường im lặng trầm ngâm suy nghĩ, anh  nên nói với cô hay im lặng để tạo cho cô một bất ngờ. Nhưng lại sợ im lặng khiến cô phải suy nghĩ nên anh quyết định nói cho cô biết. Ôm chặt Lan vào lòng khẽ thì thầm. 

– Anh nghĩ, tạm thời chúng ta chưa nên công khai vội. Đợi đợt trung thu này, mắt món bánh mới,  anh lấy tên em đặt cho loại bánh ấy. Lúc đó, anh sẽ chính thức công khai mối quan hệ của chúng ta với mọi người. – Nói rồi anh hôn nhẹ lên tóc cô khẽ hỏi: – Ý em thế nào?

Nghe đến việc tên của mình, sẽ được đặc cho một loại bánh trung thu, Lan không khỏi vui mừng. Cô không ngờ anh yêu cô đến độ lấy tên mình đặt cho tên một loại bánh. Cô quay sang ôm chặt lấy anh, đặt môi anh một nụ hôn, cô không giấu được sự phấn khích mà rối rít nói:

You cannot copy content of this page

00:00 / 00:00