Skip to main content
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 3

8:31 chiều – 22/07/2025

“Sẵn sàng cho cái gì?” Bà Thanh nghẹn giọng hỏi, không giấu nổi nỗi sợ hãi đang dâng lên trong lòng.

Thiên không trả lời ngay. Cậu chỉ nhìn mẹ mình, đôi mắt sâu thẳm như xoáy vào tâm hồn bà, trước khi cậu quay lưng và đi về phía ngôi nhà. Bà Thanh đứng đó, nửa như muốn kéo cậu lại, nửa như bị đông cứng bởi nỗi kinh hoàng không tên. Điều bà sợ nhất chính là sự thật mà bà đã trốn tránh bao năm qua: Thiên không phải là đứa trẻ bình thường. Có một bóng tối bao trùm lên con trai bà, và dường như cái bóng ấy đang ngày một lớn mạnh.

Tối hôm đó, trong khi bà Thanh vẫn còn bận tâm về sự việc ban ngày, Thiên ngồi một mình trong phòng. Cậu lấy ra một cuốn sách cũ kỹ mà cậu đã tìm thấy trong một lần lục lọi trong gác mái một cuốn sách chứa đầy những ký tự và hình vẽ cổ xưa. Cậu không biết tại sao mình lại bị cuốn hút bởi nó, nhưng từ lúc nhìn thấy cuốn sách, cậu biết rằng nó thuộc về mình, như thể nó đã chờ cậu từ rất lâu.

Khi cậu lật từng trang, những hình vẽ và dòng chữ trở nên sống động trước mắt cậu. Cậu đọc những câu chú kỳ lạ bằng một thứ ngôn ngữ xa lạ, nhưng lại cảm thấy quen thuộc đến lạ lùng. Mỗi từ, mỗi ký tự đều khắc sâu vào tâm trí cậu, kích thích một phần nào đó trong tâm hồn mà cậu chưa từng khám phá. 

Đột nhiên, không khí trong phòng như đông đặc lại. Cái lạnh len lỏi vào từng góc tối, và một bóng hình xuất hiện ngay giữa phòng người phụ nữ mà cậu từng gặp, đôi mắt tràn đầy yêu thương nhưng cũng ẩn chứa nỗi bi thương vô hạn.

“Con của ta,” bà ta thì thầm, giọng nói vang vọng như từ sâu trong quá khứ xa xăm. “Đã đến lúc con biết sự thật.”

“Con là ai?” Thiên hỏi, đôi mắt của cậu vẫn chăm chú vào bóng hình ấy.

“Con là máu thịt của ta, nhưng linh hồn của con không thuộc về thế giới này,” người phụ nữ đáp lại, từng lời nói như dao cắt vào không gian. “Con là kết tinh của thế lực bóng tối và sự sống. Con không hoàn toàn là con người, Thiên à. Trong con chảy dòng máu của quỷ.

Câu nói ấy làm cho tất cả những ký ức mờ nhạt trong tâm trí Thiên dần dần rõ ràng hơn. Những giấc mơ kỳ lạ, những tiếng thì thầm trong đêm, và cả sức mạnh kỳ bí mà cậu luôn cảm thấy chảy trong huyết quản mình tất cả đều dẫn đến một kết luận không thể chối cãi: Cậu không phải là một đứa trẻ bình thường.

“Mẹ con đã chết khi sinh con, nhưng linh hồn bà ấy không thể rời xa con. Ta đã dẫn dắt linh hồn bà ấy để bảo vệ con, nhưng giờ thì con đã đủ mạnh để đối mặt với số phận của mình.”

Thiên cảm nhận được sức mạnh trong lòng mình bùng nổ, một sự thừa nhận rằng cậu không còn là con người thuần khiết nữa. Ánh mắt cậu tối lại, và một nụ cười nở trên môi, nửa như chấp nhận, nửa như thách thức.

“Số phận của con… là trở thành ác quỷ.”

Sau khi biết được sự thật, Thiên không còn giống như trước nữa. Cậu không còn là đứa trẻ vô tư ngây thơ, mà đã trở thành một pháp sư có ý thức về sức mạnh và nguồn gốc đen tối của mình. Dù còn trẻ, Thiên nhận ra mình nắm giữ một quyền năng khủng khiếp, một sức mạnh không phải ai cũng có được. Và với quyền năng đó, cậu hiểu rằng mình sẽ sớm phải đối mặt với những thử thách mà không một con người nào khác có thể vượt qua.

Từ hôm đó, những hiện tượng kỳ lạ trong nhà không còn chỉ là những bóng ma thoáng qua hay tiếng thì thầm đêm khuya nữa. Chúng trở nên rõ ràng và đáng sợ hơn. Đồ vật bay lơ lửng trong không trung mà không có ai chạm vào, những cánh cửa đóng sầm lại tự nhiên, và cả những linh hồn vất vưởng bắt đầu xuất hiện khắp nơi quanh Thiên, như thể họ bị thu hút bởi năng lực của cậu.

Một đêm, khi cậu đang ngồi trong căn phòng tối, chăm chú đọc cuốn sách ma thuật cổ xưa, một linh hồn xuất hiện trước mặt cậu. Đó là một bóng đen lớn, đôi mắt đỏ rực cháy như lửa địa ngục. Cậu không sợ hãi, chỉ lặng lẽ ngước lên nhìn bóng đen, như thể đang đợi chờ điều gì đó.

“Ngươi là kẻ đã kế thừa sức mạnh của quỷ tộc,” bóng đen cất giọng trầm đục. “Ngươi không thể trốn tránh số phận của mình. Thế giới này không dành cho ngươi nữa.”

Thiên không tỏ ra ngạc nhiên. Cậu đã chấp nhận sự thật từ lâu. “Ta không có ý định trốn tránh. Ta biết mình là ai, và biết mình sẽ phải làm gì.”

Bóng đen cười khẽ, giọng cười tràn đầy sự hiểm độc. “Ngươi nói đúng, nhưng ngươi vẫn chưa hiểu hết. Sức mạnh này không chỉ đơn thuần là món quà mà ngươi được ban cho. Nó đòi hỏi sự cống hiến… và sự hi sinh.”

Thiên nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ của bóng đen. “Ta sẽ hi sinh những gì?”

“Linh hồn của ngươi,” bóng đen thì thầm. “Ngươi sẽ phải đánh đổi nhân tính để đạt được toàn bộ sức mạnh. Một khi ngươi trở thành ác quỷ, không còn đường quay lại.”

Những lời đó khiến Thiên im lặng trong một lúc lâu. Cậu biết sự lựa chọn này sẽ quyết định con đường đời mình. Trở thành ác quỷ đồng nghĩa với việc mất đi nhân tính, nhưng đổi lại, cậu sẽ sở hữu một quyền lực vô hạn. Nhưng cái giá phải trả là gì? Liệu cậu có thể chấp nhận mất đi phần con người trong mình để đạt được sức mạnh đó không?

You cannot copy content of this page

00:00 / 00:00