Mai lắc đầu, cố gắng tỏ ra bình thường. “Con không có gì đâu mẹ. Con chỉ đang học bài thôi.” Cô bé cảm thấy một cơn sóng dữ dội dâng lên trong lòng khi mẹ cô đứng đó, ánh mắt đầy sự nghi ngờ và không mấy thân thiện. Mai cảm thấy như mình bị xâm phạm vào không gian riêng tư mà cô đã dựng lên như một cách để bảo vệ chính mình.
Sau khi mẹ rời đi, Mai thở phào nhẹ nhõm. Cô mở lại quyển sổ và tiếp tục viết, cố gắng giải tỏa những cảm xúc dồn nén. Trong khi viết, cô cảm thấy như một phần của mình đang được giải phóng, và những nỗi đau dường như trở nên dễ chịu hơn.
Mai viết về những mơ ước của mình, về việc có một ngày mà cô có thể sống trong một môi trường yên bình và đầy yêu thương. Cô bé mơ ước về một tương lai nơi mà cô có thể tìm thấy sự vui vẻ và hạnh phúc, xa rời những cuộc cãi vã và sự bạo lực.
“Có lẽ một ngày nào đó,” Mai viết, “tôi sẽ tìm thấy một nơi mà tôi thuộc về, nơi mà tôi không phải sợ hãi hay cảm thấy đơn độc. Có lẽ một ngày nào đó, tôi sẽ được yêu thương thật sự.”
Từng dòng chữ trên trang giấy như một lời hứa với chính mình, một sự cam kết về việc không từ bỏ hy vọng. Quyển sổ nhỏ ấy trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của Mai, là nơi cô có thể tìm thấy sự an ủi và sự tự do trong thế giới của chính mình.
Mai không biết rằng một ngày nào đó, những giấc mơ và hy vọng của mình sẽ trở thành hiện thực, nhưng cô bé vẫn tiếp tục viết và giữ vững niềm tin vào tương lai. Mỗi dòng chữ, mỗi suy nghĩ đều là một phần của cuộc hành trình dài mà cô bé đang trải qua, và chính những bức thư chưa gửi này là minh chứng cho sự mạnh mẽ và kiên trì của Mai trong việc tìm kiếm một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Sáng hôm sau, Mai quyết định dọn dẹp căn phòng của mình để tìm một chút sự thay đổi trong cuộc sống hàng ngày. Cô bé thu dọn những đồ đạc lộn xộn, sắp xếp lại sách vở và đồ dùng học tập. Khi dọn dẹp, Mai tình cờ phát hiện một hộp giấy cũ nằm dưới gầm giường. Cô bé mở hộp ra và bên trong chứa đựng một số bức hình cũ và một vài vật dụng khác.
Mai cầm lên một bức hình cũ, hình ảnh của một gia đình hạnh phúc với nụ cười rạng rỡ trên mặt. Trong bức hình, cha mẹ Mai trông thật vui vẻ và yêu thương nhau, còn Mai lúc đó chỉ là một đứa trẻ nhỏ xíu, ngồi giữa họ với khuôn mặt hạnh phúc. Cô bé ngồi xuống sàn nhà, mắt chăm chú nhìn vào bức hình, cảm giác như đang nhìn vào một thế giới khác – một thế giới mà cô không còn là phần của nó.
Nhìn bức hình, Mai cảm thấy một nỗi buồn sâu sắc. Cô bé nhớ về những ngày trước đây, khi cha mẹ không cãi nhau và gia đình còn hạnh phúc. Nhưng những ký ức đó dường như xa vời, như một giấc mơ đẹp mà cô bé không thể với tới.
Mai tiếp tục lục tìm trong hộp giấy, và cô tìm thấy một số bức thư cũ mà cha mẹ cô từng viết cho nhau. Những lá thư này chứa đựng những lời yêu thương và những kế hoạch về tương lai. Cô bé lướt qua từng trang giấy, cảm nhận sự ấm áp và tình cảm mà cha mẹ từng dành cho nhau. Nhưng giờ đây, tất cả chỉ còn là những ký ức đau buồn, khi mà sự yêu thương đã bị thay thế bằng sự tức giận và bạo lực.
Một vài bức hình và đồ vật khác trong hộp làm Mai cảm thấy nỗi đau của mình càng thêm sâu sắc. Cô bé thấy những món đồ yêu thích của mình từ khi còn nhỏ, những thứ mà cô đã quên lãng giữa sự hỗn loạn của cuộc sống hiện tại. Mai cảm thấy như mình đã đánh mất phần nào của chính mình trong quá trình trưởng thành đầy khó khăn và thử thách này.
Khi cô bé tiếp tục lục tìm, Mai tìm thấy một bức hình nhỏ của bà ngoại. Trong bức hình, bà ngoại cười tươi, đôi mắt sáng lên với sự yêu thương. Mai nhớ về những lần bà ngoại đến thăm, những lúc bà kể cho cô bé nghe những câu chuyện cổ tích và vỗ về cô bé khi cô buồn. Bà ngoại đã mất từ lâu, nhưng hình ảnh của bà vẫn còn đọng lại trong tâm trí Mai như một kỷ niệm ấm áp và an ủi.
Cảm giác buồn bã khiến Mai khóc. Cô bé tựa đầu vào gối, ôm bức hình bà ngoại vào lòng. Những giọt nước mắt rơi xuống như một cách để giải tỏa sự đau đớn và sự mất mát mà Mai cảm nhận được. Cô bé cảm thấy như mình đang tìm kiếm sự an ủi trong quá khứ, trong những ký ức đẹp đẽ mà cô từng có.
Mai biết rằng những tấm hình cũ và đồ vật này không thể thay đổi hiện thực, nhưng chúng mang đến cho cô bé một cảm giác kết nối với những khoảnh khắc hạnh phúc trong quá khứ. Những ký ức đó là một phần quan trọng trong cuộc sống của Mai, là những điều giúp cô bé giữ vững niềm tin vào một tương lai tốt đẹp hơn.
Sau khi dọn dẹp xong, Mai cất những đồ vật trở lại hộp giấy và đặt nó vào gầm giường. Cô bé cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút, mặc dù nỗi đau và sự cô đơn vẫn còn hiện diện trong cuộc sống của mình. Quyết tâm không để quá khứ làm ảnh hưởng đến hiện tại, Mai tiếp tục sống qua ngày với hy vọng rằng những điều tốt đẹp hơn sẽ đến.