Skip to main content
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 28

4:47 chiều – 30/07/2025

Sau khi buổi họp báo kết thúc, Đăng nhận được nhiều phản hồi tích cực từ khách hàng và các blogger. Họ đồng lòng ủng hộ Hương Quê và chỉ trích những thông tin sai lệch.

“Tuy nhiên, cuộc chiến chưa kết thúc,” Đăng thầm nghĩ. Lợi vẫn còn ở đó, chờ đợi cơ hội tiếp theo để tấn công. Đăng biết rằng hắn sẽ không từ bỏ dễ dàng.

Mọi thứ vẫn diễn ra không như mong đợi. Dù có những tiến triển tích cực, Đăng cảm thấy rằng Hương Quê vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi cơn bão. Những áp lực từ bên ngoài và sự không chắc chắn luôn đè nặng lên anh.

Mỗi ngày, Đăng lại tiếp tục đối mặt với những thử thách mới. Anh hiểu rằng cuộc chiến này không chỉ là về nhà hàng, mà còn là về lòng kiên trì và quyết tâm không bao giờ từ bỏ. Hương Quê sẽ đứng vững, và Đăng sẽ làm mọi điều có thể để bảo vệ điều đó. 

Trong khi đó, Lợi đang âm thầm vạch ra kế hoạch tiếp theo. Hắn không thể chấp nhận thất bại, và lần này, hắn quyết định sẽ tấn công từ bên trong.

Khi Đăng trở về nhà sau một ngày dài đối phó với những áp lực từ bữa họp báo, anh cảm thấy kiệt sức. Nhưng suy nghĩ về tương lai của Hương Quê vẫn không ngừng xoáy trong tâm trí. Anh cần tìm ra cách để khôi phục hoàn toàn niềm tin từ khách hàng và đánh bại những âm mưu của Lợi.

Sáng hôm sau, Đăng đến nhà hàng sớm hơn thường lệ. Anh quyết định tổ chức một cuộc họp nội bộ để mọi người cùng thảo luận về các giải pháp lâu dài. “Chúng ta cần xây dựng lại hình ảnh của Hương Quê,” Đăng nói. “Đừng để những tin đồn làm ảnh hưởng đến nỗ lực của chúng ta.”

Đội ngũ đồng lòng ủng hộ, và họ bắt đầu nảy ra những ý tưởng sáng tạo để quảng bá nhà hàng. “Chúng ta có thể tổ chức các lớp học nấu ăn, mời khách hàng tham gia vào quy trình làm món ăn, từ đó họ sẽ hiểu rõ hơn về chất lượng nguyên liệu,” một nhân viên gợi ý.

“Đó là một ý tưởng hay! Chúng ta cũng có thể thực hiện các video trực tiếp về quy trình làm món ăn, để mọi người thấy rằng chúng ta luôn minh bạch,” Đăng thêm vào. “Hãy làm cho họ thấy tình yêu và sự đam mê của chúng ta với ẩm thực.”

Nhưng trong lúc đó, có một sự việc kỳ lạ diễn ra. Một nhân viên mới, tên là Tú, gia nhập đội ngũ phục vụ. Cô tỏ ra rất nhiệt tình và chăm chỉ, nhưng Đăng không khỏi cảm thấy nghi ngờ về sự xuất hiện của cô. Mọi thứ diễn ra quá nhanh, và Tú có vẻ như biết nhiều điều về nhà hàng mà không ai đã từng nói với cô.

Trong vài tuần tiếp theo, Hương Quê bắt đầu khôi phục dần. Các lớp học nấu ăn thu hút nhiều thực khách tham gia, và những video trực tiếp nhận được phản hồi tích cực. Tuy nhiên, Đăng vẫn không thể gạt bỏ cảm giác bất an khi nhìn Tú làm việc.

Một buổi tối, Đăng tình cờ nghe thấy cuộc trò chuyện giữa Tú và một nhân viên khác. Cô nói về những bí quyết của nhà hàng một cách quá chi tiết. “Tú, bạn biết nhiều thế này, liệu có phải bạn từng làm ở đây trước đây không?” Đăng hỏi, cố giữ giọng điệu bình tĩnh.

“Tôi chỉ là một người yêu thích ẩm thực,” Tú đáp, nụ cười vẫn tươi tắn. Nhưng Đăng không cảm thấy thuyết phục. Anh quyết định theo dõi cô một thời gian nữa.

Một buổi sáng, Đăng thấy Tú đang gọi điện thoại bí mật trong một góc khuất. Anh không nghe rõ nội dung cuộc trò chuyện, nhưng thái độ của cô có vẻ căng thẳng. Sau khi cúp máy, Tú nhanh chóng quay lại làm việc như không có gì xảy ra.

“Tôi phải tìm hiểu thêm về Tú,” Đăng tự nhủ. Anh bắt đầu thu thập thông tin về cô từ các nhân viên khác và khám phá rằng Tú đã từng làm việc tại một nhà hàng cạnh tranh trước khi gia nhập Hương Quê.

Đăng quyết định tiếp cận một vài người bạn trong ngành để tìm hiểu về nhà hàng nơi Tú từng làm việc. Thông tin mà anh nhận được khiến anh cảm thấy lo ngại. “Họ đã từng có những vấn đề liên quan đến quản lý và quy trình thực phẩm. Có khả năng họ đã sa thải Tú vì lý do không tuân thủ quy định,” một người bạn cảnh báo.

Trái tim Đăng nặng trĩu. Hắn biết rằng Tú có thể là một phần trong kế hoạch của Lợi. Lợi sẽ không bỏ qua cơ hội nào để tấn công từ bên trong.

Đăng quyết định hành động ngay. Anh gọi cho tất cả các nhân viên và yêu cầu họ giữ sự chú ý về Tú. “Nếu bạn thấy cô ấy làm gì đáng ngờ, hãy báo cho tôi ngay lập tức,” Đăng nói.

Tuy nhiên, Tú ngày càng tỏ ra nhiệt tình và dễ gần. Mọi người bắt đầu yêu mến cô. “Cô ấy thật dễ thương và luôn giúp đỡ mọi người,” một nhân viên nói với Đăng. Nhưng Đăng vẫn cảm thấy lo lắng. Hắn không thể để lòng tin lấn át lý trí.

Một buổi tối, khi Tú đang ở lại để dọn dẹp, Đăng quyết định đến gần. “Tú, bạn có muốn ở lại làm thêm một chút không?” anh hỏi, cố gắng tạo không khí thoải mái.

“Vâng, em rất thích công việc ở đây,” Tú đáp. Đăng nhận thấy ánh mắt của cô, nhưng không thể đọc được tâm tư của cô.

You cannot copy content of this page

00:00 / 00:00