Xưa kia ở một ngôi làng nọ, có một câu chuyện đáng sợ được mọi người truyền tai nhau, về một loại bánh trung thu đáng sợ, mang tên “Bánh Trung Thu Nhân Thịt Người”.
Dân trong làng rỉ tai nhau rằng, chiếc bánh ấy có chứa đựng thứ ma thuật đen tối, và nỗi căm hận của một cô gái bất hạnh. Lời đồn đã khiến rất nhiều người từ nơi khác đến, một phần vì tò mò muốn biết thực hư của câu chuyện, một phần vì sự cuốn hút từ ma thuật của chiếc bánh ấy.
Thời gian trôi đi, nỗi kinh hoàng về những chiếc bánh ấy, đã không còn trở thành nỗi ám ảnh nữa, mà đã trở thành bài học để cảnh tỉnh những kẻ phụ tình.
Chuyện kể lại rằng, rất lâu về trước, có một cô gái xinh đẹp tên là Lan, cô rất nghèo đến bữa cơm cũng không đủ no. Mặc dù nghèo như thế, nhưng Lan lại là một cô gái vô cùng tốt bụng, chịu thương chịu khó, luôn giúp đỡ mọi người lúc họ khó khăn.
Ngày nhỏ Lan cũng có một gia đình hạnh phúc như bao người khác. Bố mẹ cô là công nhân, làm trong một xưởng bánh gần nhà. Cuộc sống của họ thật êm đềm và hạnh phúc. Nhưng số trời thật khắc nghiệt, tai họa ập đến với gia đình nhỏ của cô. Chẳng may, cùng lúc cả hai người đổ bệnh nặng. Vì không có tiền chạy chữa, nên cha mẹ cô cùng nhau lìa xa nhân thế, bỏ lại một mình cô trên cõi đời.
Không còn người thân nào khác nữa, Lan phải sống cô quạnh một mình. Nhưng ông trời cũng thật tàn nhẫn với cô, thấy Lan nhỏ tuổi lại sống một mình trong căn nhà và mảnh đất lớn, những người hàng xóm tham lam nảy sinh ý muốn chiếm đoạt mảnh đất và ngôi nhà ấy.
Có người mua chuộc nhà chức trách, nghiễm nhiên trở thành chủ hợp pháp của mảnh đất ấy. Không dừng lại ở đó, người nọ nhẫn tâm đuổi Lan đi. Từ đó cô trở thành trẻ lang thang sống nơi đầu đường xó chợ, chịu đói chịu rét, cô bé tội nghiệp phải chịu cảnh bữa đói bữa no.
Có lẽ ông trời cũng không muốn tuyệt đường sống của Lan, trong lúc cô lang thang kiếm đồ ăn để lấp đầy cái bụng rỗng, tình cờ đi tới một xưởng bánh trung thu nọ để xin ăn. Nhìn đứa nhỏ gầy gò tội nghiệp, có người thương tính, chia cho Làn một nửa phần ăn của mình. Người đó hỏi:
– Bố mẹ con đâu? Tại sao con lại lang thang một mình như thế này?
Nghe tới hai từ bố mẹ, nét mặt Lan trở nên đau khổ, giọng nói của cô cũng trùng xuống, nhỏ đến độ người ta phải căng tai ra mới có thể nghe thấy cô đang nói gì.
– Bố mẹ con chết rồi. Bây giờ con chỉ có một mình thôi ạ.
– Thế anh em họ hàng của con đâu?
– Con cũng chẳng còn ai thân thích nữa ạ.
Nghe những lời Lan nói, người ấy bất giác thốt lên:
– Khổ thân con con quá! Thế bây giờ con ở đâu?
– Con bây giờ cũng chẳng có nhà, bạ đâu ngủ đó thôi ạ.
– Còn đáng thương thật đấy. Hay là con ở lại đây với chúng ta đi. Tuy chúng ta không giàu có gì, nhưng chắc chắn sẽ không để con đói.
Ánh mắt Lan vụt sáng, cô cười thật tươi hỏi:
– Có thật là con có thể ở lại đây không?
Người đó gật đầu xác nhận,
– Đúng rồi, bác sẽ nói với ông chủ cho cháu ở ký túc xá của xưởng.
Từ ngày đó, Lan ở lại xưởng sống cùng với mọi người, cô được họ cưu mang nuôi nấng. Cha mẹ của cô bây giờ là tất cả công nhân trong xưởng. Do mọi người ở đây chưa ai có con, cho nên ai cũng hết mực yêu thương Lan.
Ngay từ nhỏ Lan đã được mọi người dẫn vào trong xưởng chơi, những lúc rảnh rỗi, cô cũng phụ giúp mọi người một số việc lặt vặt trong xưởng. Điều đó càng khiến mọi người yêu thương Lan hơn. Cô cũng là tấm gương để cho mọi người dạy dỗ con cái của họ.
Được tiếp xúc với nghề làm bánh từ sớm, nên khi lớn lên Lan đã làm thành thạo tất cả mọi việc ở trong xưởng. Rất nhanh, cô trở thành thợ làm bánh tài hoa, và khéo tay không khác gì thợ làm bánh lành nghề.
Thời gian thấm thoát trôi đi, bây giờ Lan đã là một cô gái trưởng thành, xinh đẹp và giỏi giang. Giống như thành viên trong đại gia đình lớn của mình, Lan xin làm công nhân cho một xưởng bánh trung thu gần đó, để kiếm tiền trang trải cuộc sống của bản thân mình.
Lan không làm tại xưởng mà mình đang ở, bởi cô biết nếu làm ở đây, cô sẽ không phát huy được mọi thứ mình đang có. Bởi mọi người sẽ không để cô phải vất vả. Họ sẽ tìm đủ mọi cách để cho cô nhận việc nhẹ nhàng nhất.
Vì vậy, cô mới xin vào làm ở xưởng bánh đó. Nơi này tuy không to như xưởng cô đang sống, thời gian mở xưởng cũng không lâu, thế nhưng ở đây lại được nhiều người gần xa biết đến.
Cứ đến dịp trung thu, công việc của xưởng trở nên gấp gáp hơn, rất nhiều người ghé xưởng, để tìm mua cho bằng được bánh trung thu đặc biệt mà xưởng này làm ra.
Đặc biệt nhất là xưởng Lan đang làm nổi tiếng với những loại bánh thơm ngon, và đa dạng nhân bánh cũng như chủng loại mà nơi khác không có. Bánh của họ ngon đến độ, người già, trẻ nhỏ, gái trai, người lớn, người bé đều rất yêu thích.