Skip to main content
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Trang chủ Uncategorized 18 tầng địa ngục Chương 6: Lưỡi Đao Tử Thần

Chương 6: Lưỡi Đao Tử Thần

8:55 chiều – 22/07/2025

Lâm nghiến chặt răng, cố giữ lấy chút thăng bằng cuối cùng khi chiếc cột nghiêng hẳn về một phía, đẩy anh lao thẳng xuống rừng đao phía dưới. Trong khoảnh khắc ấy, tất cả những hình ảnh về cuộc đời anh lướt qua tâm trí như một cuốn phim ngắn ngủi. Anh thấy lại những tháng ngày hạnh phúc bên gia đình, bạn bè, và rồi cái chết oan khuất đã dẫn anh đến nơi này. Lưỡi dao đang chờ đợi, nhưng điều làm anh đau đớn hơn cả là nỗi uất hận không được minh oan.

Khoảnh khắc cơ thể anh chạm vào những mũi dao sắc bén, Lâm cảm nhận từng lưỡi đao cắm sâu vào da thịt, xé toạc từng tế bào. Cơn đau quá khủng khiếp, như thể mọi dây thần kinh trong cơ thể đều bùng nổ cùng một lúc. Anh hét lên trong tuyệt vọng, nhưng âm thanh đó nhanh chóng bị nuốt chửng bởi không gian địa ngục tối tăm.

Những lưỡi dao không chỉ là những vật sắc nhọn đơn thuần  chúng mang theo ma lực đen tối, tước đoạt dần sinh lực và sức chịu đựng của linh hồn bị hành hạ. Lâm cảm thấy như cơ thể mình đang bị xé nát từng chút một, mỗi vết cắt không chỉ gây đau đớn về thể xác mà còn đánh thẳng vào tâm trí anh, khiến anh muốn buông xuôi tất cả. Nhưng anh biết nếu buông bỏ, anh sẽ mãi mãi chìm đắm trong cơn ác mộng không lối thoát này.

Trong lúc Lâm tưởng chừng như không thể chịu đựng thêm nữa, một âm thanh khác vang lên. Tiếng chân ai đó đang bước đến gần, khác hẳn tiếng bước chân của Dạ Xoa. Âm thanh nhẹ nhàng, nhưng đầy quyền lực và sự nghiêm nghị.

Phán Quan xuất hiện, không mang theo khí lạnh lùng như lần trước, mà là một luồng ánh sáng mờ nhạt bao quanh ông. Lâm dù đang trong cơn đau đớn tột cùng nhưng vẫn nhận ra sự hiện diện của Phán Quan. Ông đứng đó, nhìn xuống Lâm với đôi mắt sắc bén nhưng có chút gì đó lặng lẽ hơn, không còn sự khinh miệt hay phán xét như trước.

“Cảm nhận được sự khổ đau này rồi chứ, Lâm?” Giọng Phán Quan trầm thấp nhưng vang lên rõ ràng trong không gian xung quanh. “Đây là số phận mà những kẻ mang tội sẽ phải đối mặt.”

Lâm không thể trả lời, chỉ có thể cố giữ lấy ý thức giữa cơn đau dày vò. Nhưng đôi mắt anh vẫn còn lấp lánh hy vọng. Anh không từ bỏ, không chấp nhận rằng mình đáng phải chịu đựng tất cả điều này. Anh biết mình vô tội, và anh cần phải minh chứng điều đó, cho dù phải trải qua bao nhiêu tầng địa ngục nữa.

Phán Quan nhìn thấu tâm trí Lâm, và dường như nhận ra sự quyết tâm của anh. Ông bước gần hơn, vung tay một cái. Ngay lập tức, rừng dao nhọn dần tan biến, và Lâm từ từ được kéo lên khỏi vực sâu đau đớn ấy. Cơn đau vẫn còn âm ỉ trong cơ thể, nhưng ít nhất, anh đã thoát khỏi sự tra tấn kinh hoàng đó.

“Ngươi đã chịu đựng và giữ vững ý chí,” Phán Quan nói, đôi mắt sáng lên như đang thử thách ý chí của Lâm. “Nhưng con đường phía trước không dễ dàng. Ngươi đã chứng minh được một phần sự quyết tâm của mình, nhưng để được xem xét lại oán án, ngươi phải tiếp tục vượt qua những cực hình khốc liệt hơn.”

Lâm ngã quỵ xuống đất, thở hổn hển, nhưng trong lòng lại cảm thấy một chút an ủi. Anh biết Phán Quan đã bắt đầu nhận ra sự khác biệt trong anh  anh không giống những linh hồn khác, những kẻ đã hoàn toàn đầu hàng số phận.

“Ta sẽ không từ bỏ,” Lâm nói, giọng anh yếu ớt nhưng kiên định. “Tôi sẽ chứng minh mình bị oan, dù phải trải qua bao nhiêu cực hình đi chăng nữa.”

Phán Quan không trả lời ngay, chỉ nhìn Lâm thật lâu. Sau đó, ông quay lưng bước đi, bóng dáng khuất dần vào bóng tối của không gian địa ngục. Trước khi biến mất, ông để lại một lời nhắn:

“Đừng để niềm tin bị lạc mất. Ngươi vẫn còn cơ hội, nhưng chỉ khi ngươi đủ mạnh mẽ để giữ lấy nó.”

Khi Phán Quan rời đi, Lâm cảm nhận được sự thay đổi trong không gian xung quanh. Những cơn gió lạnh buốt bắt đầu tràn qua, báo hiệu rằng anh sắp bước vào một thử thách khác. Mặt đất rung chuyển dưới chân anh, và một cánh cửa lớn xuất hiện trước mặt.

Không còn lựa chọn nào khác, Lâm tiến tới. Anh biết rằng những gì sắp tới sẽ còn khốc liệt hơn, nhưng giờ đây anh đã có thêm động lực  một cơ hội để tìm lại sự công bằng.

You cannot copy content of this page

00:00 / 00:00