Skip to main content
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 6

4:51 chiều – 01/08/2025

Khi buổi triển lãm kết thúc, Thảo cảm thấy như mình đã trải qua một cuộc hành trình dài. Cô đã vượt qua nỗi sợ hãi, bước ra khỏi vùng an toàn, và dám sống thật với bản thân. Cô không còn là cô gái ngại ngùng, yếu đuối, mà là một nghệ sĩ đang tìm kiếm và bộc lộ bản thân qua những tác phẩm của mình.

Về nhà, Thảo cảm thấy một cảm giác thanh thản và an yên. Cô ngồi xuống, mở laptop và viết về trải nghiệm của mình trong buổi triển lãm. Những dòng chữ tuôn trào ra như nước từ một nguồn suối trong lành, mang theo tất cả những cảm xúc mà cô đã tích tụ suốt thời gian qua.

Khi bài viết kết thúc, Thảo cảm thấy hài lòng. Cô đã chia sẻ không chỉ những tác phẩm mà còn là hành trình tìm kiếm bản thân, sự trưởng thành, và những điều mà cuộc sống đã dạy cho cô.

Trong những ngày tiếp theo, Thảo quyết định sẽ tiếp tục theo đuổi nghệ thuật và viết lách, không chỉ cho bản thân mà còn cho những người đang tìm kiếm một giọng nói trong cuộc sống của họ. Cô muốn tạo ra những tác phẩm có thể chạm đến trái tim người khác, như những tác phẩm đã từng chạm đến trái tim mình.

Và từ giờ trở đi, Thảo biết rằng cuộc sống sẽ còn nhiều điều bất ngờ, và cô sẵn sàng đón nhận chúng với tất cả những gì mình có.

Sau buổi triển lãm, Thảo cảm thấy như một cánh chim tự do, đã tìm thấy sức mạnh để bay ra khỏi chiếc tổ an toàn của mình. Cô tiếp tục sáng tác, và mỗi tác phẩm đều mang trong mình một câu chuyện, một khao khát được chia sẻ và hiểu biết.

Một ngày nọ, trong lớp nhiếp ảnh, Thảo nhận được thông báo về một cuộc thi ảnh cấp quốc gia. Cô quyết định tham gia với bức ảnh mà cô đã chụp trong buổi dã ngoại cùng Hoàng. Đó là khoảnh khắc một em bé đang chơi đùa dưới ánh nắng, khuôn mặt rạng rỡ và trong trẻo. Thảo cảm thấy bức ảnh này không chỉ đẹp mà còn truyền tải được niềm hạnh phúc và sự ngây thơ của tuổi thơ.

Khi nộp bài dự thi, Thảo hồi hộp chờ đợi kết quả. Cô biết rằng cuộc thi này là một cơ hội tuyệt vời để bước ra ngoài vòng tròn quen thuộc, nhưng cũng cảm thấy áp lực. Liệu bức ảnh của mình có đủ sức thu hút và chạm đến trái tim ban giám khảo?

Trong thời gian chờ đợi, Thảo tiếp tục tham gia các hoạt động tình nguyện tại trung tâm dành cho trẻ em. Cô nhận ra rằng mỗi lần tương tác với các em nhỏ đều mang lại cho cô niềm vui và động lực mới. Những đứa trẻ này, dù còn nhỏ, nhưng lại có thể nhìn thấy thế giới qua con mắt đơn giản và chân thành. Chúng khiến cô hiểu rằng cuộc sống có thể đẹp đẽ hơn nếu ta biết cách nhìn nhận.

Một buổi chiều, khi đang chơi với các em nhỏ, Thảo tình cờ gặp lại Minh, nhà phê bình nghệ thuật. Anh đến để tìm hiểu về chương trình tình nguyện. Hai người trò chuyện vui vẻ về nghệ thuật, cuộc sống, và những điều mà họ đang theo đuổi. Minh chia sẻ về những cuộc thi nghệ thuật mà anh tham gia và khuyến khích Thảo nên mạnh dạn thể hiện bản thân hơn nữa.

“Khi bạn dám bước ra ngoài, bạn sẽ nhận ra rằng thế giới này thật rộng lớn và đầy màu sắc,” Minh nói với sự nhiệt huyết.

Thảo cảm nhận được sự ấm áp từ cuộc trò chuyện, và cô bắt đầu mở lòng hơn về những ước mơ và khao khát của mình. Minh luôn biết cách tạo ra bầu không khí thoải mái, khiến cô cảm thấy tự tin hơn về bản thân.

Sau một thời gian, kết quả cuộc thi ảnh được công bố. Thảo hồi hộp khi mở trang web và nhìn thấy tên mình được xướng lên trong danh sách những người chiến thắng. Cô không thể tin nổi! Bức ảnh của cô đã được công nhận và sẽ được trưng bày tại triển lãm nghệ thuật lớn ở thành phố. Niềm vui tràn ngập trong lòng, Thảo cảm thấy những nỗ lực của mình đã được đền đáp.

Trong lúc hạnh phúc, cô nhận ra rằng mọi thứ đã thay đổi không chỉ về mặt nghệ thuật mà còn về bản thân. Cô đã học cách chấp nhận những vết thương và vượt qua chúng để tìm kiếm ánh sáng. Cuộc sống giờ đây không chỉ là một hành trình cô đơn mà là một cuộc phiêu lưu đầy những kết nối và sự đồng cảm.

Ngày triển lãm đến, Thảo háo hức chờ đợi để chia sẻ tác phẩm của mình với mọi người. Khi đứng trước bức ảnh đã chiến thắng, cô không khỏi xúc động. Đây không chỉ là một thành công cá nhân, mà còn là một minh chứng cho hành trình mà cô đã trải qua.

Tại triển lãm, Thảo gặp nhiều nghệ sĩ và nhà phê bình khác, trong đó có Minh. Anh chúc mừng cô và khen ngợi bức ảnh, đồng thời khuyến khích cô tiếp tục theo đuổi con đường nghệ thuật. “Bạn có một tầm nhìn riêng, và điều đó sẽ dẫn dắt bạn đến những nơi tuyệt vời,” Minh nói.

Thảo cảm nhận được sự hỗ trợ từ Minh và những người xung quanh, điều này càng khiến cô thêm quyết tâm. Cô đã tìm thấy niềm đam mê trong nghệ thuật và không còn sợ hãi khi thể hiện bản thân.

Sau khi kết thúc triển lãm, Thảo quyết định sẽ tiếp tục tìm kiếm những cơ hội mới để mở rộng tầm nhìn nghệ thuật của mình. Cô bắt đầu tham gia các hội thảo, các lớp học nâng cao về nhiếp ảnh và hội họa, luôn luôn khao khát học hỏi và phát triển.

You cannot copy content of this page

00:00 / 00:00