Skip to main content
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 4

4:02 chiều – 01/08/2025

Linh mỉm cười yếu ớt và cảm ơn Minh Hoàng vì sự tôn trọng của anh. Cô cảm thấy rằng khoảng cách này có thể là điều cần thiết để cả hai có thể tìm lại sự bình yên và cân nhắc lại mối quan hệ của mình. Cô quay lưng và rời khỏi công viên, trong khi Minh Hoàng đứng lại, nhìn theo bóng lưng của cô với nỗi đau trong lòng.

Những ngày tiếp theo, Linh cảm thấy như mình đang bước vào một giai đoạn mới trong cuộc đời. Cô dành thời gian cho bản thân và tìm kiếm những niềm vui mới. Cô tiếp tục tham gia vào các hoạt động từ thiện và cảm thấy rằng việc giúp đỡ người khác giúp cô cảm thấy có ý nghĩa hơn. Cô cũng bắt đầu tham gia vào một khóa học viết sáng tạo, nơi cô gặp gỡ những người mới và tìm thấy sự vui vẻ trong việc thể hiện bản thân qua chữ viết.

Trong khi đó, Minh Hoàng tiếp tục làm việc với dự án từ thiện của mình, và sự xa cách với Linh đã giúp anh nhận ra giá trị của tình yêu và sự chân thành. Anh dành thời gian để suy nghĩ về những khoảnh khắc đẹp mà họ đã chia sẻ và về những điều mà anh có thể cải thiện trong mối quan hệ. Anh hiểu rằng không thể ép buộc Linh quay lại ngay lập tức, nhưng anh hy vọng rằng một ngày nào đó, tình yêu của họ sẽ có cơ hội để hàn gắn.

Mùa thu trôi qua và mùa đông đến gần. Linh và Minh Hoàng đều cảm thấy nỗi đau và sự thiếu thốn khi không còn được gần gũi nhau. Những kỷ niệm ngọt ngào của họ vẫn hiện diện trong tâm trí, và cả hai đều mong rằng một ngày nào đó, số phận sẽ đưa họ trở lại với nhau khi mọi hiểu lầm và tổn thương đã được chữa lành.

Thời gian trôi qua, Linh bắt đầu cảm thấy sự thay đổi trong chính mình. Cô trở nên mạnh mẽ hơn và tự tin hơn về những quyết định của mình. Cô bắt đầu cảm thấy sẵn sàng mở lòng trở lại với Minh Hoàng, nhưng cô vẫn muốn chắc chắn rằng quyết định của mình không bị ảnh hưởng bởi những cảm xúc tạm thời.

Cùng lúc đó, Minh Hoàng cũng cảm thấy rằng mình đã sẵn sàng để đối diện với Linh một lần nữa. Anh đã học được nhiều bài học từ sự chia ly này và mong rằng khi họ gặp lại nhau, họ sẽ có thể tìm ra cách giải quyết mọi vấn đề và tiếp tục xây dựng mối quan hệ của mình trên nền tảng của sự hiểu biết và chân thành.

Cả Linh và Minh Hoàng đều hy vọng rằng những tháng ngày tới sẽ mang đến cơ hội để họ hàn gắn và tái hợp, khi họ đã sẵn sàng để đối mặt với nhau với trái tim mở rộng và lòng kiên nhẫn.

Mùa đông đã đến gần, mang theo cái lạnh cắt da và những cơn gió lùa qua những con phố của Hà Nội. Tuyết rơi nhẹ trên các mái nhà và tạo nên một khung cảnh huyền bí và yên bình. Thùy Linh và Minh Hoàng đều cảm thấy sự thiếu thốn khi không còn được gần gũi nhau, và những kỷ niệm ngọt ngào vẫn ám ảnh họ từng ngày.

Một buổi chiều cuối tuần, Linh quyết định tham gia vào một buổi triển lãm nghệ thuật tại một trung tâm văn hóa địa phương. Đây là một sự kiện mà cô đã mong chờ từ lâu. Trong khi xem các tác phẩm nghệ thuật, cô cảm thấy tâm trạng của mình trở nên bình lặng hơn, mặc dù nỗi đau vẫn còn âm ỉ trong lòng.

Khi Linh đứng trước một bức tranh lớn về mùa đông, cô chợt nhìn thấy một người đàn ông quen thuộc đứng cách đó không xa. Đó là Minh Hoàng. Anh đứng lặng lẽ, chăm chú quan sát một bức tranh khác. Trái tim Linh đập nhanh hơn khi nhận ra sự hiện diện của anh. Cô không biết nên phản ứng thế nào, và cảm giác lẫn lộn khiến cô cảm thấy khó xử.

Linh quyết định tiếp tục di chuyển, cố gắng tránh mặt Minh Hoàng, nhưng khi cô quay người, anh đã tiến lại gần. “Linh,” anh nói với giọng nhẹ nhàng và dịu dàng, “anh không biết em cũng sẽ ở đây. Anh đã không mong gặp em trong hoàn cảnh này, nhưng thật tốt khi được nhìn thấy em.”

Linh cảm thấy một chút ngạc nhiên và lo lắng. “Minh Hoàng, anh đến đây một mình sao?”

Minh Hoàng gật đầu. “Đúng vậy. Anh muốn tìm chút cảm hứng trong nghệ thuật và quên đi những căng thẳng trong công việc. Anh không nghĩ rằng chúng ta lại gặp nhau ở đây.”

Cả hai đứng lặng lẽ một lúc trước bức tranh, không nói gì thêm. Linh cảm thấy có một sự căng thẳng trong không khí, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng việc gặp lại Minh Hoàng khiến cô cảm thấy có chút an ủi. Cô cảm thấy sự hiện diện của anh như một phần của quá khứ mà cô không thể dễ dàng quên đi.

“Anh đã nghĩ về em nhiều,” Minh Hoàng tiếp tục, “và anh muốn gặp em để nói chuyện. Anh biết rằng việc gặp nhau tại đây có thể không phải là thời điểm lý tưởng, nhưng anh hy vọng chúng ta có thể trò chuyện một chút.”

Linh suy nghĩ một lúc rồi gật đầu. “Được rồi. Chúng ta có thể trò chuyện ở một quán cà phê gần đây không?”

Hai người quyết định đi đến một quán cà phê ấm cúng gần trung tâm văn hóa. Khi vào quán, không khí ấm áp và mùi cà phê mới rang khiến Linh cảm thấy dễ chịu hơn. Họ chọn một bàn nhỏ ở góc quán, nơi có thể trò chuyện riêng tư mà không bị làm phiền.

You cannot copy content of this page

00:00 / 00:00