Skip to main content
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 5

5:44 chiều – 31/07/2025

Mai nhận ra rằng tình bạn chân thành không phải là khi mọi chuyện thuận lợi, mà là khi người ta sẵn sàng ở bên nhau ngay cả khi khó khăn nhất. Cô trân trọng sự đồng hành của Quân, không phải vì những gì anh đã làm, mà vì cách anh đối xử với cô – chân thành, không mong đợi điều gì đáp lại.

Qua thời gian, mối quan hệ giữa Quân và Mai ngày càng bền chặt, không phải bởi những lời hứa hay những cuộc vui nhất thời, mà bởi những lần đồng cảm, giúp đỡ nhau qua khó khăn. Quân đã tìm thấy một tình bạn đúng nghĩa, và điều đó càng củng cố lòng tin của anh vào những mối quan hệ chân thành.

Sau khi vượt qua khó khăn cùng Mai, Quân nhận ra rằng cuộc sống có nhiều điều quý giá hơn anh từng nghĩ. Những trải nghiệm đã qua không còn ám ảnh anh nhiều như trước; ngược lại, chúng trở thành những bài học quý giá, giúp anh nhìn nhận mọi thứ một cách chín chắn hơn. Với trái tim nhẹ nhàng và tâm hồn bình yên hơn, Quân quyết định bước ra khỏi vỏ bọc của mình và mở lòng với những mối quan hệ mới.

Trong lớp kỹ năng mềm mà anh đang theo học, Quân dần trở nên gần gũi hơn với một nhóm bạn gồm những người có cùng chí hướng. Những lần thảo luận và chia sẻ trong lớp dần gắn kết họ lại, giúp anh thấy rằng tình bạn không phải lúc nào cũng chứa đầy toan tính và lợi dụng. Trong số những người bạn mới này, có Hùng – một chàng trai nhiệt huyết với nhiều hoài bão, và Lan – một cô gái lạc quan với nụ cười rạng rỡ, luôn biết cách tạo động lực cho mọi người xung quanh.

Một buổi tối nọ, Hùng đề xuất cả nhóm cùng nhau đi dã ngoại ở một vùng núi gần thành phố để thư giãn sau những ngày học tập căng thẳng. Quân thoáng do dự – anh chưa bao giờ nghĩ mình sẽ tham gia một hoạt động như vậy với những người mới quen. Nhưng rồi, ánh mắt hào hứng của mọi người và sự chân thành của Hùng đã khiến anh quyết định thử một lần mở lòng.

Chuyến đi dã ngoại hôm ấy không chỉ là một dịp để Quân tận hưởng thiên nhiên mà còn là cơ hội để anh khám phá thêm về những người bạn mới. Họ cùng nhau dựng trại, nướng thịt, hát hò bên ánh lửa và chia sẻ với nhau những câu chuyện đời thường. Lần đầu tiên sau nhiều năm, Quân cảm thấy bản thân thật sự được là chính mình – không cần giữ kẽ, không cần phòng bị hay lo sợ sự phản bội. Cảm giác đó thật sự tự do và đáng quý.

Lan, người bạn luôn tràn đầy lạc quan, ngồi bên cạnh Quân, kể cho anh nghe về những thất bại và khó khăn cô đã trải qua trong quá khứ. Cô nói rằng, mỗi vấp ngã đều dạy cô cách mạnh mẽ hơn và nhìn cuộc sống một cách tích cực hơn. Quân lắng nghe, nhận ra rằng ai cũng có nỗi đau và khó khăn của riêng mình, nhưng cách mỗi người đối mặt với chúng lại khác nhau. Sự kiên cường của Lan và niềm tin của cô vào những điều tốt đẹp đã truyền cảm hứng lớn cho anh.

Về phía Hùng, chàng trai ấy có một lý tưởng sống mạnh mẽ và không ngại đối diện với thử thách. Anh chia sẻ rằng, đối với anh, những người bạn tốt là những người sẵn sàng cùng nhau trưởng thành, không chỉ lúc vui vẻ mà cả trong những lúc khó khăn. Câu nói ấy khiến Quân cảm thấy đồng điệu. Anh nhận ra rằng, mình đã từng mong muốn điều tương tự – một tình bạn không vụ lợi, không dựa trên điều kiện.

Sau chuyến đi, Quân cảm thấy như trái tim mình được mở ra thêm một chút. Anh không còn nhìn mọi người với sự nghi ngờ hay đề phòng, mà thay vào đó là lòng tin tưởng. Những người bạn mới này không chỉ là những mối quan hệ đơn thuần mà dần trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của anh, những người giúp anh tìm lại niềm tin vào tình bạn và sự ấm áp của lòng người.

Mùa hè trôi qua nhanh chóng, để lại những kỷ niệm tươi đẹp trong lòng Quân về những ngày tháng vui vẻ bên bạn bè mới. Anh cảm thấy cuộc sống dần trở nên ý nghĩa hơn khi có những người bên cạnh chia sẻ và động viên nhau trong từng bước đi. Tuy nhiên, bất ngờ ập đến khi Quân gặp lại một người bạn cũ – Tùng, người mà anh đã cắt đứt mọi liên lạc sau những lần thất vọng trong quá khứ.

Hôm ấy, Quân đang ghé thăm một quán cà phê yêu thích để thư giãn sau giờ làm việc, bỗng nhìn thấy Tùng ngồi ở một góc khuất. Cảm giác lẫn lộn trong lòng khiến anh chần chừ. Có nên đến chào hỏi không? Quá khứ đau thương khiến anh tự hỏi liệu có điều gì tốt đẹp trong cuộc gặp này.

Cuối cùng, Quân quyết định tiến lại gần. Khi Tùng nhìn lên, ánh mắt anh ta lộ vẻ bất ngờ, nhưng rồi nở một nụ cười gượng gạo. “Quân! Lâu quá không gặp. Cậu khỏe không?” Tùng lên tiếng.

“Cũng bình thường. Còn cậu?” Quân đáp lại một cách ngắn gọn. Anh cảm thấy sự căng thẳng lan tỏa giữa họ, như một lớp màng vô hình ngăn cách.

Tùng hít một hơi thật sâu, như thể đang cố gắng lấy dũng khí. “Mình xin lỗi về những gì đã xảy ra. Mình biết đã làm cậu thất vọng. Mình đã không đủ trưởng thành để xử lý tình bạn của chúng ta lúc ấy.”

Quân hơi nhướng mày, không ngờ Tùng lại chủ động thừa nhận. “Cậu không cần phải xin lỗi. Đó là quá khứ. Mình đã học được nhiều điều từ nó,” anh trả lời, giọng bình tĩnh. 

“Nhưng mình vẫn cảm thấy áy náy. Cậu đã ở đó khi mình cần, mà mình lại không thể làm điều tương tự,” Tùng nói, ánh mắt trĩu nặng.

Quân im lặng một chút, suy nghĩ về những gì Tùng đã nói. Anh nhận ra rằng mình không thể mãi sống trong quá khứ và giữ mãi những vết thương trong lòng. “Mình đã học cách để không phụ thuộc vào người khác. Mỗi người đều có cách riêng để đối diện với khó khăn. Mình đã tìm thấy niềm vui và sự tự lập trong chính mình.”

“Cậu đã thay đổi nhiều,” Tùng thừa nhận, giọng có phần ngưỡng mộ. “Mình thấy rất vui cho cậu.”

“Mình cũng vui cho cậu,” Quân đáp lại. “Hy vọng rằng chúng ta có thể bắt đầu lại từ đầu, không cần phải quay về quá khứ.”

Cuộc trò chuyện tiếp tục, dần dần làm vơi đi không khí ngượng ngùng ban đầu. Tùng chia sẻ về những khó khăn của bản thân, về cách anh cố gắng thay đổi và trưởng thành sau những sai lầm. Quân nhận ra rằng Tùng cũng đã có những trải nghiệm đau thương giống như mình, nhưng thay vì gục ngã, anh ta đã tìm được hướng đi mới.

Cuối cùng, họ quyết định gặp gỡ nhau thường xuyên hơn, như một cách để xây dựng lại mối quan hệ. Quân không còn cảm thấy nỗi đau hay sự thất vọng từ trước, mà thay vào đó là sự đồng cảm và lòng tin mới vào tình bạn.

Khi rời quán cà phê, Quân cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Anh đã khép lại một chương của quá khứ, để mở ra những cơ hội mới cho những mối quan hệ chân thành trong hiện tại. Không còn bị giam giữ bởi những kỷ niệm đau buồn, anh sẵn sàng chào đón những điều tốt đẹp hơn trong cuộc sống.

You cannot copy content of this page

00:00 / 00:00