Linh mời Mai đến nhà mình vào cuối tuần, nơi cô bé có thể tham gia vào những hoạt động ngoài trời như dã ngoại và vẽ tranh. Mai cảm thấy vui mừng và cảm kích trước lời mời của Linh, vì đây là lần đầu tiên cô bé cảm thấy được chào đón và quan tâm một cách chân thành từ một người bạn.
Khi cuối tuần đến, Mai đến nhà Linh và bất ngờ với vẻ đẹp của khu vườn rộng lớn, nơi có nhiều loại hoa và cây cối. Linh dẫn Mai đến một góc yên tĩnh trong vườn, nơi hai cô gái có thể ngồi xuống và trò chuyện, đồng thời thỏa sức sáng tạo.
Mai và Linh cùng vẽ tranh trong một khoảng thời gian dài, và Mai cảm thấy như mình được thư giãn và giải tỏa những căng thẳng. Linh còn chuẩn bị một bữa ăn nhẹ với các món ăn ngon, và cả hai cùng thưởng thức trong không khí vui vẻ và thân thiện.
Khi trời đã tối, Linh và Mai ngồi bên nhau và trò chuyện về nhiều chủ đề khác nhau. Linh chia sẻ về những ước mơ và mục tiêu của mình, và Mai cảm thấy mình có thể mở lòng và chia sẻ những cảm xúc và suy nghĩ của mình với Linh. Đây là lần đầu tiên Mai cảm thấy mình không đơn độc, mà được hiểu và chia sẻ bởi một người bạn thực sự.
“Cảm ơn Linh vì đã dành thời gian cho mình,” Mai nói với sự chân thành. “Mình cảm thấy như mình đã tìm thấy một người bạn tốt.”
Linh mỉm cười và nói, “Mình rất vui vì có thể giúp đỡ bạn. Chúng ta sẽ luôn ở đây cho nhau, bất kể chuyện gì xảy ra.”
Khi Mai trở về nhà, cô cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm và hạnh phúc. Cô bé biết rằng cuộc sống ở nhà vẫn đầy khó khăn, nhưng sự giúp đỡ và tình bạn của Linh đã mang lại cho cô một niềm vui mới.
Những khoảnh khắc bên Linh giúp Mai nhận ra rằng có những người ngoài kia sẵn sàng quan tâm và giúp đỡ mình, và điều đó làm cho nỗi đau của cô có vẻ bớt nặng nề hơn. Mai cảm thấy mình không còn đơn độc trong cuộc chiến chống lại những khó khăn và thử thách.
Dù cuộc sống ở nhà vẫn chưa thay đổi, Mai đã học được rằng sự giúp đỡ từ những người bạn và những khoảnh khắc hạnh phúc có thể mang lại cho cô sức mạnh để tiếp tục đối mặt với mọi điều. Cô bé quyết tâm giữ vững tình bạn và hy vọng rằng một ngày nào đó, cuộc sống của mình sẽ có những thay đổi tích cực hơn.
Một tuần sau, cuộc sống của Mai trở lại với nhịp điệu quen thuộc. Cô bé tiếp tục đến trường, hoàn thành bài tập và giữ vững sự nỗ lực trong học tập. Tuy nhiên, sự căng thẳng ở nhà vẫn là một phần không thể tách rời khỏi cuộc sống của Mai.
Một buổi chiều sau khi đi học về, Mai quyết định dọn dẹp lại phòng của mình lần nữa. Trong lúc dọn dẹp, cô bé tìm thấy một chiếc hộp cũ mà trước đó cô đã không chú ý đến. Chiếc hộp được bọc bằng giấy màu nâu và buộc dây ruy băng. Mai tò mò mở chiếc hộp và bên trong là một số tài liệu cũ và những bức thư không được gửi.
Khi Mai mở ra từng bức thư, cô bắt đầu cảm nhận được một phần quá khứ mà cô chưa bao giờ biết đến. Những bức thư này không phải của Mai, mà là của cha mẹ cô, gửi cho nhau khi họ còn yêu nhau và mơ ước về một tương lai hạnh phúc. Trong những dòng chữ đầy yêu thương, Mai cảm thấy như mình đang lắng nghe những câu chuyện từ quá khứ, khi cha mẹ cô còn yêu thương nhau và đầy hi vọng.
Có một bức thư đặc biệt thu hút sự chú ý của Mai. Đó là một bức thư của mẹ cô gửi cho cha cô vào ngày sinh nhật của ông. Trong bức thư, mẹ viết về những cảm xúc của mình và về việc cô đã mơ ước xây dựng một gia đình hạnh phúc cùng cha. Những lời lẽ chân thành và tình cảm trong bức thư làm Mai cảm thấy đau lòng, khi nhận ra rằng cha mẹ đã từng có một tình yêu sâu đậm, nhưng giờ đây tình yêu đó đã biến mất, thay thế bằng sự căng thẳng và xung đột.
Mai bắt đầu suy nghĩ về những thay đổi đã xảy ra trong gia đình mình. Cô bé nhận ra rằng sự bạo lực và cãi vã không chỉ ảnh hưởng đến cô mà còn ảnh hưởng đến cả cha mẹ. Những bức thư này như một mảnh ghép từ quá khứ, cho Mai thấy rằng sự đau khổ hiện tại không phải là kết quả của tình yêu ban đầu, mà là do những vấn đề chưa được giải quyết và sự thay đổi trong cuộc sống.
Tối hôm đó, khi ăn tối cùng gia đình, Mai cảm thấy một chút căng thẳng, nhưng cô quyết định thử một cách tiếp cận khác. Cô bắt đầu trò chuyện nhẹ nhàng với cha mẹ, hỏi về những ký ức đẹp đẽ trong quá khứ và những ước mơ mà họ từng có. Dù cha mẹ có vẻ không muốn nhắc đến quá khứ, nhưng sự cố gắng của Mai vẫn giúp không khí bữa ăn trở nên bớt căng thẳng hơn.
Cha của Mai, mặc dù vẫn tỏ ra khô khan và lạnh lùng, nhưng có vẻ như đã bắt đầu mở lòng hơn khi thấy sự quan tâm của Mai. Mẹ Mai cũng có chút ấm áp hơn khi nghe về những kỷ niệm vui vẻ từ con gái mình. Dù cuộc trò chuyện không thể giải quyết tất cả mọi vấn đề ngay lập tức, nhưng ít nhất nó đã tạo ra một khoảng thời gian yên bình, và Mai cảm thấy một chút hy vọng về việc có thể tạo ra sự thay đổi nhỏ trong gia đình.