Skip to main content
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 34

4:55 chiều – 30/07/2025

Sáng hôm sau, khi đến nhà hàng, Đăng thấy Tú đang làm việc chăm chỉ. Anh quyết định sẽ đối chất với cô về tài liệu mà mình đã tìm thấy. “Tú, tôi cần bạn nói rõ về cuộc họp mà bạn tham gia. Tôi đã tìm thấy một tài liệu liên quan đến bạn,” Đăng mở đầu.

Tú dường như bất ngờ. “Tôi… tôi không biết gì về tài liệu đó,” cô lắp bắp.

“Tôi không muốn nghi ngờ bạn, nhưng tình hình hiện tại rất nghiêm trọng. Bạn cần phải thành thật với tôi,” Đăng nói, ánh mắt kiên định.

“Đăng, tôi thật sự không có ý định làm hại Hương Quê. Tôi chỉ muốn làm việc và chứng minh bản thân,” Tú cầu xin.

Đăng cảm thấy băn khoăn. “Nếu bạn thực sự muốn ở lại, bạn cần phải chứng minh rằng bạn trung thực. Tôi sẽ không chấp nhận bất kỳ sự dối trá nào,” Đăng nói.

Cuộc trò chuyện kết thúc trong sự căng thẳng. Đăng quay trở lại công việc

Mặc dù bữa tiệc tối qua đã thành công, nhưng trong lòng Đăng vẫn cảm thấy nặng nề. Anh biết rằng sự uy tín của Hương Quê đang bị đe dọa từ những mối quan hệ mà Tú đang duy trì. Những suy nghĩ lo lắng khiến anh không thể tập trung vào công việc.

Trong suốt ngày làm việc, Đăng không ngừng theo dõi Tú. Cô vẫn làm việc chăm chỉ, nhưng Đăng cảm thấy có một khoảng cách vô hình giữa họ. Mọi thứ càng trở nên căng thẳng khi Đăng nhận được thông tin từ người bạn điều tra. “Tôi đã tìm hiểu về cuộc họp mà Tú tham gia. Có vẻ như cô ấy đã tham gia vào một số cuộc thảo luận với những nhà hàng đối thủ mà Lợi từng hợp tác,” người bạn thông báo.

“Điều này không thể chấp nhận được,” Đăng thở dài. “Tôi cần có một cuộc nói chuyện thẳng thắn với Tú ngay bây giờ.”

Khi Đăng vào văn phòng, Tú đang ngồi làm việc. Cô ngẩng đầu lên, vẻ mặt lo lắng khi thấy Đăng. “Có chuyện gì không ổn?”

“Tú, tôi đã biết về cuộc họp mà bạn tham gia cùng với nhóm nhà hàng đối thủ. Tại sao bạn lại không nói cho tôi biết?” Đăng hỏi, giọng điệu cương quyết.

“Em… em chỉ muốn tìm kiếm cơ hội cho Hương Quê,” Tú trả lời, nhưng ánh mắt cô không đủ tự tin.

“Cơ hội? Hay là sự phản bội?” Đăng phản ứng. “Nếu bạn thực sự muốn tốt cho Hương Quê, tại sao lại giấu giếm tôi điều này?”

“Em không có ý định phản bội! Em chỉ nghĩ rằng nếu chúng ta hợp tác, có thể mang lại lợi ích cho nhà hàng,” Tú khẳng định, nhưng Đăng cảm thấy như cô đang chạy trốn khỏi sự thật.

“Lợi ích nào? Hợp tác với những kẻ thù của tôi sao? Tôi không thể tin tưởng bạn nếu bạn không thành thật,” Đăng nói, cảm giác thất vọng dâng trào.

“Tôi sẽ chấm dứt mọi liên hệ với họ. Em chỉ muốn làm việc để xây dựng Hương Quê,” Tú thề thốt.

“Tôi muốn nghe bạn nói điều này với tất cả nhân viên. Chúng ta cần phải có một cuộc họp ngay bây giờ,” Đăng quyết định.

Khi tất cả mọi người tập hợp lại, Đăng đứng trước mặt họ, trong lòng vẫn cảm thấy nặng trĩu. “Mọi người, tôi muốn thông báo về một vấn đề nghiêm trọng liên quan đến sự trung thực và bảo vệ Hương Quê. Tôi vừa biết được rằng Tú đã tham gia vào một cuộc họp với nhóm nhà hàng đối thủ. Tôi cần các bạn biết rằng điều này có thể ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy tín và sự tồn tại của nhà hàng.”

Mọi người đều nhìn Tú với ánh mắt nghi ngờ. Cô đứng giữa đám đông, rõ ràng là rất bối rối. “Tôi xin lỗi! Tôi không có ý làm hại ai. Tôi chỉ muốn giúp Hương Quê phát triển,” Tú nói, nhưng vẻ mặt cô không đủ sức thuyết phục.

“Tôi sẽ không chấp nhận bất kỳ hành động nào có thể gây hại đến Hương Quê. Nếu ai trong số các bạn thấy bất kỳ điều gì đáng ngờ, hãy báo ngay cho tôi,” Đăng nhấn mạnh.

Sau cuộc họp, bầu không khí trong nhà hàng trở nên nặng nề. Mọi người đều cảm thấy lo lắng về tình hình hiện tại. Đăng quyết định sẽ giữ Tú ở lại, nhưng với điều kiện cô phải hoàn toàn trung thực và cam kết không tham gia vào bất kỳ hoạt động nào gây tổn hại cho Hương Quê.

Trong những ngày tiếp theo, Đăng và đội ngũ làm việc chăm chỉ để phục hồi lòng tin từ khách hàng. Mặc dù Tú đã cam kết sẽ không liên lạc với nhóm nhà hàng đối thủ nữa, nhưng Đăng vẫn không thể hoàn toàn yên tâm. Anh quyết định tiếp tục theo dõi cô.

Một buổi chiều, trong lúc kiểm tra các hợp đồng, Đăng tình cờ phát hiện một email lạ gửi đến từ một địa chỉ không quen biết. Trong email có chứa thông tin về một sự kiện ẩm thực lớn mà Tú đã thảo luận trước đây. Đăng nhanh chóng nhận ra rằng nhóm đó đang có kế hoạch mời Hương Quê tham gia, nhưng với một điều kiện không rõ ràng.

“Điều này không thể xảy ra,” Đăng nghĩ. Anh ngay lập tức gọi điện cho người bạn điều tra. “Tôi cần bạn kiểm tra xem nhóm này có thực sự đang lên kế hoạch gì không. Tôi có cảm giác Tú đang bị cuốn vào một cạm bẫy.”

“Được rồi, tôi sẽ theo dõi và báo cho bạn ngay khi có thông tin,” người bạn đáp.

Những ngày tiếp theo, Đăng quyết định sẽ có một cuộc trò chuyện thẳng thắn với Tú. “Tú, tôi đã phát hiện ra một email mà bạn không biết về sự kiện ẩm thực lớn mà bạn đã thảo luận với nhóm khách hàng. Tôi cần bạn cho tôi biết tất cả những gì bạn biết về điều này,” Đăng nói.

You cannot copy content of this page

00:00 / 00:00