Giữa lúc không khí vui vẻ đang diễn ra, một phóng viên đã bước vào nhà hàng, tay cầm điện thoại và nhìn chằm chằm vào màn hình. “Hãy xem video này!” anh ta kêu lên, khiến mọi người trong nhà hàng dừng lại và quay sang.
“Video gì?” Đăng hỏi, cảm giác bất an dâng cao.
Phóng viên ấy không trả lời mà chỉ giơ điện thoại lên cho mọi người xem. Trong video, Lợi đang đứng trước một nhóm nhân viên cũ của Hương Quê, họ đang mô tả về những vấn đề mà họ từng gặp phải khi làm việc tại đây. “Đây là sự thật mà Hương Quê không muốn bạn biết,” Lợi tuyên bố trong video, vẻ mặt đầy tự mãn.
Mọi người trong nhà hàng bắt đầu bàn tán xôn xao. Đăng cảm thấy như bị đâm một nhát dao. “Tại sao lại có những nhân viên này? Họ đã từng làm việc ở đây sao?” anh thầm nghĩ.
“Chúng tôi đã làm việc tại Hương Quê, và thực sự có nhiều vấn đề về an toàn thực phẩm mà chúng tôi không thể chịu đựng được nữa,” một trong số các nhân viên trong video nói, giọng đầy xúc động. “Chúng tôi phải bỏ việc vì không muốn làm tổn hại đến sức khỏe của khách hàng.”
“Không thể nào!” Đăng hét lên trong lòng. “Đó là những điều hoàn toàn sai sự thật!”
Đăng biết rằng mình không thể để video này ảnh hưởng đến khách hàng. Anh lập tức bước lên sân khấu, lấy mic và nói: “Xin lỗi mọi người, tôi có điều muốn nói.”
Mọi ánh mắt trong nhà hàng đều đổ dồn về phía Đăng. “Tôi xin cam đoan với các bạn rằng Hương Quê luôn cam kết về chất lượng thực phẩm và an toàn cho sức khỏe của thực khách. Những lời nói trong video đó không phản ánh sự thật,” anh khẳng định.
Một vài thực khách gật đầu, nhưng những người khác có vẻ lo lắng. “Lợi đang chơi trò bẩn thỉu,” một người trong số họ nói. “Chúng tôi đã nghe quá nhiều về những nhà hàng không đạt tiêu chuẩn.”
Cảm thấy mọi thứ đang trôi ra ngoài tầm kiểm soát, Đăng hít một hơi sâu. “Chúng tôi đã mời các cơ quan chức năng đến kiểm tra và sẽ công bố kết quả sớm nhất có thể. Tôi không thể để bất kỳ ai hoài nghi về chất lượng dịch vụ của chúng tôi!”
Khi Đăng quay về phía đội ngũ của mình, anh nhìn thấy sự lo lắng hiện rõ trên mặt họ. “Chúng ta phải làm gì đó ngay lập tức,” một nhân viên nói. “Chúng ta cần bằng chứng để chống lại những gì Lợi đã nói!”
“Chúng ta cần gọi luật sư ngay,” Đăng đáp, quyết tâm không để Lợi thắng thế. “Hãy chuẩn bị mọi tài liệu và chứng nhận an toàn thực phẩm mà chúng ta có.”
Khi buổi sự kiện tiếp tục diễn ra trong bầu không khí căng thẳng, Đăng biết rằng mọi quyết định tiếp theo của mình sẽ quyết định tương lai của Hương Quê. Hắn cảm thấy như mình đang chiến đấu với những cơn sóng lớn, và nếu không cẩn thận, có thể sẽ bị nhấn chìm.
Lợi, ở một nơi khác, đang theo dõi mọi thứ từ xa. Hắn cảm thấy hài lòng khi thấy Hương Quê đang trong tình thế khó khăn. “Tất cả mọi thứ đã đi đúng hướng. Bây giờ là thời điểm để đẩy mạnh chiến dịch này,” hắn nghĩ, mỉm cười với sự tự mãn.
Hắn quyết định sẽ tung ra thêm một đòn nữa vào Hương Quê. “Chúng ta cần phải có một sự kiện để công bố những chứng cứ mà chúng ta đã thu thập được,” Lợi nói với nhóm của mình. “Hãy mời tất cả các phóng viên, tôi muốn họ thấy được sự thật về Hương Quê.”
Trong khi đó, Đăng cùng đội ngũ của mình làm việc không ngừng để chuẩn bị cho buổi họp báo phản bác lại những thông tin sai lệch từ Lợi. Họ đã liên hệ với các cơ quan chức năng và hẹn gặp họ để thông báo về các kết quả kiểm tra.
“Chúng ta sẽ công bố mọi thứ trong vòng 48 giờ tới. Nếu Lợi công bố thêm thông tin nào sai lệch, chúng ta sẽ có chứng cứ để chống lại,” Đăng nói với sự kiên quyết.
Đến cuối ngày, Đăng nhận được thông tin từ luật sư của mình. “Chúng ta đã chuẩn bị sẵn sàng cho bất kỳ hành động pháp lý nào nếu Lợi tiếp tục phát tán thông tin sai sự thật,” luật sư nói. “Tôi tin rằng chúng ta có khả năng thắng kiện.”
“Cảm ơn bạn. Điều này sẽ giúp chúng ta rất nhiều,” Đăng đáp, cảm thấy như mình đã có một chút sức mạnh trong tình hình khó khăn này.
Khi tối đến, Đăng cùng đội ngũ của mình quyết định tổ chức một cuộc họp khẩn cấp. “Chúng ta cần phải xác định rõ kế hoạch phản công. Lợi không thể cứ tiếp tục lừa dối khách hàng như vậy,” Đăng nói, ánh mắt kiên định.
Họ bắt đầu thảo luận về cách tiếp cận với truyền thông và xây dựng một kế hoạch truyền thông mạnh mẽ để tiếp cận với thực khách và đưa thông tin chính xác về Hương Quê.
Trong khi cuộc họp đang diễn ra, Đăng bất ngờ nhận được một cuộc gọi từ một người bạn trong giới truyền thông. “Đăng, tôi vừa nghe tin đồn rằng Lợi sẽ công bố một sự kiện lớn vào cuối tuần này, nơi hắn sẽ công bố thêm những thông tin bất lợi cho Hương Quê,” người bạn cảnh báo.
“Cảm ơn bạn đã thông báo. Chúng tôi sẽ chuẩn bị sẵn sàng để đối phó,” Đăng nói, cảm giác quyết tâm lại trỗi dậy trong lòng.
Nhưng trong lòng Đăng, anh biết rằng thời gian đang chạy đua với mình. Lợi đang từng bước củng cố thế lực, và nếu không hành động kịp thời, Hương Quê có thể sẽ bị cuốn vào cơn lốc xoáy mà Lợi đang tạo ra.
Khi cuộc họp kết thúc, Đăng quyết định sẽ mời tất cả thực khách từng ủng hộ Hương Quê đến một sự kiện đặc biệt, nơi họ có thể cùng nhau trải nghiệm những món ăn đặc sắc và chứng kiến sự phục hồi của nhà hàng. “Chúng ta sẽ tạo ra một không gian ấm cúng và chân thành, nơi mọi người có thể tìm lại niềm tin,” Đăng nói với đội ngũ, tràn đầy hy vọng.
Và rồi, sự chuẩn bị cho sự kiện lớn nhất của Hương Quê bắt đầu, nhưng trong bóng tối, Lợi vẫn đang âm thầm chuẩn bị cho những cú sốc lớn hơn nữa. Cuộc chiến giữa Đăng và Lợi không chỉ đơn thuần là sự cạnh tranh giữa hai nhà hàng, mà còn là cuộc chiến vì danh dự và sự sống còn. Ai sẽ là người chiến thắng trong cuộc chiến này? Tất cả đều chưa được định đoạt.