Đăng cảm thấy hồi hộp nhưng cũng quyết tâm chứng minh sự trong sạch của Hương Quê. “Chúng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ. Mọi thứ đều nằm trong quy trình và tài liệu của chúng tôi,” anh đáp.
Cuộc kiểm tra diễn ra trong vài giờ đồng hồ, và Đăng liên tục theo dõi từng chi tiết để đảm bảo không có bất kỳ sơ suất nào. Khi nhóm chuyên gia rời đi, họ đã hứa sẽ gửi báo cáo kết quả sớm nhất có thể.
Trong khi đó, Lợi vẫn không ngừng tiếp tục âm mưu. Hắn đã chuẩn bị một cuộc họp báo riêng, nơi mà hắn sẽ công bố những thông tin mà hắn đã thu thập được từ các nhân viên cũ của Đăng. “Chúng ta cần phải làm cho mọi người thấy rằng Hương Quê không còn đáng tin cậy,” hắn nói với nhóm của mình, vẻ mặt đầy tự mãn.
Buổi chiều, khi Đăng trở về văn phòng, anh cảm thấy mệt mỏi nhưng vẫn không ngừng suy nghĩ về những bước đi tiếp theo. Anh nhận ra rằng cuộc chiến này không chỉ đơn thuần là một cuộc cạnh tranh thương mại mà còn là một cuộc chiến để bảo vệ danh dự và uy tín.
Thế nhưng, khi buổi tối đến, một cú sốc lớn đã ập đến. Trên các phương tiện truyền thông, hình ảnh Lợi đang tổ chức họp báo đã xuất hiện. Hắn bắt đầu công bố những thông tin mà hắn cho là “bằng chứng” về việc Hương Quê sử dụng thực phẩm không đảm bảo.
“Chúng tôi đã thu thập được tài liệu cho thấy rằng Hương Quê đã từng bị phạt vì vi phạm quy định về an toàn thực phẩm,” Lợi tuyên bố, khiến đám đông phóng viên chăm chú lắng nghe. “Những nhân viên cũ của họ đã lên tiếng và quyết định chia sẻ những gì mà họ đã chứng kiến.”
Đăng tức giận khi nhìn thấy thông tin này. “Đây rõ ràng là một cú tấn công bẩn thỉu! Chúng ta cần phải đối phó ngay lập tức,” anh nói với đội ngũ của mình.
Vào lúc này, cảm giác tuyệt vọng bắt đầu xâm chiếm Đăng. Anh biết rằng mọi nỗ lực của mình có thể đang bị đe dọa. “Chúng ta cần phải tìm kiếm những nhân chứng và phản hồi lại ngay lập tức,” Đăng ra lệnh, quyết tâm không để cho Lợi làm lung lay niềm tin của khách hàng.
Đăng bắt đầu liên lạc với các nhân viên hiện tại và cả những người từng làm việc tại Hương Quê, tìm kiếm sự ủng hộ từ họ. “Chúng ta cần họ đứng ra làm chứng rằng những gì Lợi nói là sai sự thật,” Đăng nói với sự nghiêm túc.
Trong khi đó, Lợi vui mừng khi thấy kế hoạch của mình đang phát huy hiệu quả. Hắn không ngừng thỏa mãn với sự chú ý mà mình đang nhận được từ giới truyền thông. “Sẽ không ai có thể cứu được Hương Quê lần này,” hắn nghĩ, sự tự mãn lan tỏa trong tâm trí.
Tuy nhiên, Đăng vẫn không từ bỏ. Anh tổ chức một cuộc họp khẩn với đội ngũ và lập kế hoạch cho một buổi họp báo để phản hồi lại những cáo buộc từ Lợi. “Chúng ta cần phải thể hiện rằng Hương Quê hoàn toàn trong sạch và không có gì phải che giấu,” Đăng khẳng định.
Ngày hôm sau, Đăng quyết định sẽ mời những khách hàng trung thành đến tham gia buổi họp báo này, cùng với những nhân viên sẵn lòng đứng lên bảo vệ Hương Quê. “Hãy để mọi người thấy rằng chúng ta có sự ủng hộ và lòng tin từ thực khách,” anh nói, quyết tâm lấy lại niềm tin của công chúng.
Buổi họp báo diễn ra, Đăng đứng trước đám đông phóng viên với tâm trạng hồi hộp nhưng cũng đầy quyết tâm. “Tôi xin cảm ơn mọi người đã đến đây hôm nay. Tôi muốn khẳng định rằng Hương Quê luôn cam kết cung cấp thực phẩm chất lượng và an toàn cho thực khách,” Đăng phát biểu.
“Tôi sẽ không để những thông tin sai lệch làm ảnh hưởng đến niềm tin của các bạn. Chúng tôi đã có những nhân chứng sẵn lòng chia sẻ về chất lượng tại Hương Quê,” anh tiếp tục.
Khi các nhân chứng đứng lên phát biểu, Đăng cảm thấy nhẹ nhõm. Những lời chia sẻ của họ đã phần nào xoa dịu những nghi ngờ từ phía phóng viên và thực khách.
Tuy nhiên, không ai biết rằng Lợi vẫn đang âm thầm chuẩn bị cho một cú tấn công lớn hơn. Hắn đã chuẩn bị một đoạn video được cắt ghép từ những cảnh quay cũ, nhằm khiến Hương Quê trông như một nhà hàng kém chất lượng.
“Mọi thứ đã sẵn sàng. Chỉ cần chờ thời điểm thích hợp, tôi sẽ công bố video này,” Lợi tự mãn nghĩ, mỉm cười với sự tự tin.
Cuộc chiến thương trường giữa Đăng và Lợi càng lúc càng trở nên kịch tính. Mỗi bên đều đã có những động thái mạnh mẽ để bảo vệ uy tín của mình. Ai sẽ là người chiến thắng trong cuộc chiến này? Chỉ có thời gian mới có thể trả lời.
Khi Đăng rời khỏi buổi họp báo, cảm xúc của anh là một hỗn hợp giữa hy vọng và lo lắng. Dù đã có sự ủng hộ từ nhiều nhân chứng và khách hàng, anh biết rằng Lợi không phải là một đối thủ dễ chơi. Sự tự mãn của hắn có thể dẫn đến những cú tấn công bất ngờ.
“Chúng ta cần phải theo dõi từng bước đi của Lợi. Hắn sẽ không dừng lại đâu,” Đăng nói với đội ngũ của mình. Anh biết rằng việc giữ vững tinh thần và sự đoàn kết trong đội là rất quan trọng trong giai đoạn này.