Skip to main content
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Trang chủ Uncategorized Nơi bắt đầu Chương 7: Gặp lại người cũ

Chương 7: Gặp lại người cũ

3:30 chiều – 27/07/2025

Mùa xuân dần nhường chỗ cho những ngày hè ấm áp, và Hà Linh cảm nhận được sự thay đổi rõ rệt trong cuộc sống của mình. Những buổi sáng nắng vàng và những chiều tà êm ả khiến cô cảm thấy cuộc sống tươi đẹp hơn bao giờ hết. Cô và Lâm tiếp tục tận hưởng thời gian bên nhau, chia sẻ những sở thích và hoạt động ngoài trời, và dần dần, một tình bạn sâu sắc đã hình thành giữa hai người.

Một buổi chiều cuối tuần, Hà Linh quyết định tham gia một buổi triển lãm nghệ thuật tại một phòng trưng bày nổi tiếng trong thành phố. Cô luôn yêu thích nghệ thuật và đây là một cơ hội tuyệt vời để thư giãn và khám phá những tác phẩm mới. Lâm đã bận công việc, nhưng Hà Linh vẫn quyết định đi một mình, cảm thấy hào hứng với sự kiện này.

Khi cô bước vào phòng trưng bày, không khí trong lành và mùi sơn mới của các bức tranh làm cho cô cảm thấy hào hứng. Cô bắt đầu đi dạo qua các gian phòng, chiêm ngưỡng những tác phẩm của các nghệ sĩ tài ba. Cô cảm thấy mình như được sống trong một thế giới đầy màu sắc và cảm xúc.

Khi đến gian phòng cuối cùng, Hà Linh dừng lại trước một bức tranh lớn, miệt mài ngắm nhìn những chi tiết tinh xảo. Bất chợt, cô cảm thấy một cảm giác quen thuộc và quay lại. Trước mắt cô, một người đàn ông đứng gần đó, đang chăm chú quan sát bức tranh. Khi ánh mắt của họ gặp nhau, Hà Linh nhận ra người đó là Dương.

Trái tim Hà Linh đập nhanh hơn, và cảm giác hồi hộp cùng nỗi lo lắng tràn ngập trong lòng cô. Dương nhìn cô, vẻ mặt ngạc nhiên và có phần lúng túng. “Hà Linh,” anh lên tiếng, “em ở đây sao?”

Hà Linh gật đầu, cố gắng giữ bình tĩnh. “Chào Dương. Em không ngờ lại gặp anh ở đây.”

Dương bước đến gần, ánh mắt anh thể hiện sự hối lỗi và lo lắng. “Anh xin lỗi vì đã không liên lạc với em. Anh đã nghĩ rất nhiều về em và những gì đã xảy ra.”

Hà Linh cảm thấy một cảm giác đau đớn trong lòng, nhưng cô cố gắng giữ giọng điềm đạm. “Chúng ta không cần phải nhắc lại quá khứ nữa. Em đang cố gắng sống tốt và tìm lại chính mình. Em chỉ muốn biết lý do anh ở đây.”

Dương nhìn cô với ánh mắt chân thành. “Anh đến đây để tìm một chút bình yên và hy vọng có thể làm rõ những điều đã xảy ra. Anh muốn xin lỗi và giải thích cho em biết rằng anh đã hối hận như thế nào về những việc mình đã làm.”

Hà Linh cảm thấy mệt mỏi khi nghe những lời này. “Dương, em không biết liệu có thể tha thứ cho anh hay không. Nhưng em cảm thấy mình cần phải tiếp tục cuộc sống của mình mà không bị ảnh hưởng bởi quá khứ.”

Dương gật đầu, hiểu được sự quyết tâm trong giọng nói của Hà Linh. “Anh hiểu. Anh chỉ muốn em biết rằng anh rất tiếc về những gì đã xảy ra và rằng anh đã học được rất nhiều từ những sai lầm của mình.”

Một sự im lặng kéo dài giữa hai người, và Hà Linh cảm thấy như thời gian đã ngừng lại. Cô nhìn quanh phòng trưng bày, cảm giác như mọi thứ trở nên mờ mịt. Cuối cùng, cô quay lại nhìn Dương. “Dương, em không biết điều gì sẽ xảy ra trong tương lai, nhưng em cảm thấy mình cần phải tiến về phía trước.”

Dương thở dài, gương mặt anh thể hiện sự thất vọng nhưng cũng đầy sự tôn trọng. “Anh chúc em hạnh phúc, Hà Linh. Em xứng đáng với tất cả những điều tốt đẹp. Hy vọng rằng em sẽ tìm được những gì em đang tìm kiếm.”

Hà Linh mỉm cười nhẹ nhàng, dù trái tim cô vẫn còn đau đớn. “Cảm ơn anh. Em cũng chúc anh tất cả những điều tốt đẹp.”

Dương nhìn cô lần cuối rồi quay đi, bước ra khỏi phòng trưng bày. Hà Linh đứng một mình, cảm giác nỗi đau trong lòng đã giảm bớt phần nào. Cuộc gặp gỡ này là một bước quan trọng trong quá trình hồi phục của cô, và mặc dù còn nhiều cảm xúc lẫn lộn, cô cảm thấy mình đã tiến gần hơn đến việc chữa lành những vết thương cũ.

Sau khi Dương rời đi, Hà Linh tiếp tục tham quan triển lãm, cảm nhận được sự yên bình và sự nhẹ nhõm trong lòng. Cô nhận ra rằng dù quá khứ có đau đớn đến đâu, việc đối mặt với nó và tiếp tục sống cuộc sống của mình là cách tốt nhất để tìm kiếm hạnh phúc và sự bình yên.

Khi rời khỏi phòng trưng bày, Hà Linh cảm thấy mình đã lấy lại được một phần sự tự tin và sức mạnh. Dù tương lai vẫn còn nhiều điều chưa rõ ràng, cô tin rằng mình đang đi đúng hướng và đã sẵn sàng để đón nhận những điều tốt đẹp phía trước. Cô bước ra ngoài với trái tim nhẹ nhõm hơn và một niềm hy vọng mới, tin rằng cuộc sống sẽ mang đến cho cô những cơ hội tuyệt vời trong những ngày sắp tới.

You cannot copy content of this page

00:00 / 00:00