Skip to main content
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Trang chủ Uncategorized Nơi bắt đầu Chương 1: Bắt đầu của tình yêu

Chương 1: Bắt đầu của tình yêu

3:26 chiều – 27/07/2025

Hà Linh gặp Dương vào một chiều mùa thu Hà Nội, khi những cơn gió se lạnh nhẹ nhàng len qua từng con phố, rơi nhẹ lên vai cô như một lời thì thầm ngọt ngào của đất trời. Họ vô tình chạm mặt nhau dưới tán cây xà cừ già ở công viên gần nhà. Dương xuất hiện, trong bộ vest đen chỉnh tề và nụ cười làm rạng rỡ cả không gian. Đó là lần đầu tiên, trái tim Hà Linh đập rộn ràng vì một người xa lạ.

Hà Linh là một cô gái hiền lành, giản dị, nhưng lại mang trong mình một trái tim đầy nhiệt huyết và khao khát yêu thương. Từ ngày còn nhỏ, cô đã luôn mơ về một tình yêu đẹp như trong những câu chuyện cổ tích mà bà cô thường kể. Cô tin rằng, một ngày nào đó, người đàn ông của cuộc đời mình sẽ xuất hiện, sẽ nắm lấy tay cô và cùng nhau viết nên một câu chuyện tình yêu viên mãn.

Dương giống như là lời đáp của những ước nguyện đó. Khi anh xuất hiện, cuộc sống của Hà Linh như bừng sáng, mọi thứ trở nên màu hồng. Anh đến với cô như một làn gió mới, mang theo những cảm xúc mà cô chưa từng trải qua. Dương lịch lãm, thông minh, và cuốn hút. Hà Linh như bị cuốn vào quỹ đạo của anh, không thể dừng lại. Mỗi lần Dương mỉm cười, ánh mắt dịu dàng của anh khiến Hà Linh không thể rời đi.

Họ bắt đầu với những tin nhắn dài đêm khuya, những cuộc hẹn lãng mạn bên ly cà phê thơm ngát. Dương làm cho Hà Linh cảm thấy mình như người con gái hạnh phúc nhất trên đời. Anh không ngại thể hiện tình cảm với cô ở chốn đông người, luôn chăm sóc, quan tâm cô từng chút một. Mỗi buổi sáng, Dương luôn gửi cho cô một tin nhắn chào ngày mới: “Em dậy chưa? Anh nhớ em.” Chỉ vài lời ngắn ngủi cũng đủ làm trái tim Hà Linh rung động. 

Cô thường nhìn vào điện thoại với nụ cười ngây ngô, cảm giác như mình đang sống trong một giấc mơ mà mọi cô gái đều khao khát. Mọi người xung quanh đều ghen tỵ với tình yêu của họ. Bạn bè cô thường nói đùa rằng, “Hà Linh may mắn quá, gặp được một người như Dương, hẳn kiếp trước phải cứu cả thế giới!”

Hà Linh tin tưởng Dương vô điều kiện. Cô luôn nghĩ rằng tình yêu này sẽ kéo dài mãi mãi, rằng họ sẽ cùng nhau xây dựng một tương lai hạnh phúc. Cô bắt đầu vẽ ra những viễn cảnh xa xôi: một ngôi nhà nhỏ, những đứa trẻ cười đùa trong sân, và Dương, người chồng yêu thương luôn ở bên cô mỗi khi cô cần. Trong mắt Hà Linh, Dương là tất cả những gì cô mong đợi. 

Hà Linh chăm sóc Dương từng chút một. Cô luôn chuẩn bị những món ăn anh thích, luôn lo lắng cho sức khỏe của anh, sẵn sàng hy sinh những thú vui cá nhân để dành thời gian ở bên anh. Cô thậm chí đã từ bỏ ước mơ đi du học, từ chối một cơ hội việc làm tốt chỉ vì muốn gần Dương hơn, để chăm sóc cho anh. 

Mỗi lần Dương cười, Hà Linh như thấy cả thế giới này tràn ngập ánh sáng. Mỗi lời anh nói, cô đều khắc sâu trong tim, tin tưởng tuyệt đối rằng họ sẽ mãi mãi bên nhau. Đối với cô, tình yêu không chỉ là sự ngọt ngào mà còn là sự cam kết, là sẵn sàng hy sinh cho người mình yêu mà không hề tiếc nuối. Cô yêu Dương bằng cả trái tim, bằng tất cả những gì mình có. 

Những buổi chiều Hà Nội ngọt ngào, họ thường dắt tay nhau đi dạo trên những con phố cổ. Dương thường ghé sát tai cô thì thầm: “Anh yêu em. Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau, phải không?” Và Hà Linh luôn gật đầu, lòng ngập tràn hạnh phúc. Cô không bao giờ hoài nghi những lời nói đó, không bao giờ tưởng tượng rằng có thể một ngày nào đó, mọi thứ sẽ thay đổi.

Cuộc sống của Hà Linh xoay quanh Dương. Cô sẵn sàng dành tất cả mọi thứ cho anh, chỉ để nhìn thấy nụ cười của anh, chỉ để giữ anh mãi bên mình. Nhưng tình yêu giống như một sợi dây mỏng manh. Khi một người cho đi quá nhiều mà không nhận lại được điều gì, sợi dây ấy dần dần sẽ bị căng ra, đến một lúc nào đó sẽ đứt.

Hà Linh không biết rằng, những tín hiệu đầu tiên của sự mờ nhạt trong tình yêu đã xuất hiện. Nhưng lúc này, cô vẫn mù quáng yêu, vẫn tin tưởng rằng chỉ cần cô cố gắng hết sức, chỉ cần cô kiên trì, thì tình yêu của họ sẽ vượt qua tất cả. 

Cô không nhận ra, tình yêu không chỉ là sự hy sinh từ một phía, mà cần phải được xây dựng trên sự tôn trọng, chia sẻ và thấu hiểu từ cả hai.

Những tháng đầu tiên trôi qua trong tình yêu ngọt ngào, Hà Linh và Dương như hai mảnh ghép hoàn hảo của nhau. Nhưng tình yêu không phải lúc nào cũng vĩnh cửu, và mọi chuyện dần thay đổi. Đầu tiên là những cuộc gọi ít đi, những tin nhắn không còn thường xuyên. Dương bắt đầu bận rộn hơn, công việc của anh dường như chiếm trọn thời gian và tâm trí. Anh không còn dành cho Hà Linh sự quan tâm, ân cần như trước. 

Hà Linh không để ý những thay đổi nhỏ ấy, hoặc nếu có, cô tự an ủi mình rằng ai cũng có những lúc bận rộn, căng thẳng. Cô vẫn cố gắng chăm sóc cho Dương, tìm cách làm anh vui vẻ và thoải mái hơn mỗi khi anh về nhà. Cô tự nhủ: “Chỉ cần mình yêu anh nhiều hơn, hy sinh nhiều hơn, chắc chắn anh sẽ nhận ra và trân trọng mình.”

You cannot copy content of this page

00:00 / 00:00