Skip to main content
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 2

3:25 chiều – 23/07/2025

Tại trung tâm của căn phòng, Viktor – kẻ sát nhân, đang làm việc trên một bộ trang phục mới. Hắn đang cắt, may, và khâu một cách điên loạn, với đôi mắt sáng rực vẻ say mê bệnh hoạn. Những bộ trang phục treo quanh phòng được làm từ nhiều phần cơ thể khác nhau, tạo nên những hình dáng kỳ quái và đáng sợ.

Eva đứng lặng lẽ, kinh hoàng trước cảnh tượng trước mặt. Viktor nhận ra sự hiện diện của cô và quay lại, mỉm cười đầy nham hiểm. Hắn cầm một cái dao lớn, còn đẫm máu, và với một tiếng cười ghê rợn, hắn bắt đầu tiếp cận cô.

“Chào mừng đến với bộ sưu tập hoàn hảo của tôi,” Viktor nói với giọng điệu nhẹ nhàng, nhưng đầy hiểm ác. “Cô có thấy bộ trang phục của mình ở đây không?”

Hắn chỉ vào một bộ trang phục da đặc biệt được treo gần đó – bộ trang phục này có vẻ như đang chờ đợi chủ nhân mới. Đôi mắt của Eva mở lớn khi nhận ra bộ trang phục đó có hình dạng và chi tiết giống hệt cô. Màu sắc của da trên bộ trang phục có vẻ như đang rung lên, như thể nó còn sống và chờ đợi cô.

“Không…” Eva lắp bắp, cảm giác sợ hãi đến tột cùng. “Tôi không thể…”

Viktor tiến gần, đôi tay hắn cầm cây kim lớn và dao cắt. “Cô không có sự lựa chọn nào khác. Cô đã trở thành một phần của bộ sưu tập hoàn hảo của tôi.”

Viktor từ từ tiếp cận Eva, cơ thể hắn lướt qua bóng tối như một con quái vật trong mơ. Hắn đặt tay lên vai cô, cảm nhận được sự run rẩy của cô. Mắt hắn sáng lên trong bóng tối, đầy vẻ hài lòng khi nhìn thấy nỗi sợ hãi trên khuôn mặt Eva.

Hắn bắt đầu với việc cắt những đường chỉ tinh tế dọc theo lớp da của cô, cảm giác sắc bén của dao khiến Eva không thể không hét lên. Những đường cắt chảy máu như suối, và từng giọt máu đỏ tươi nhỏ xuống sàn nhà, hòa lẫn với những mảnh da còn lại. Hắn không chỉ khâu các mảnh da vào bộ trang phục mới; hắn còn thêm vào đó các phần cơ thể còn sót lại, để tạo ra một tác phẩm hoàn hảo, một món đồ thời trang thực sự kỳ quái và tàn bạo.

Hắn tiếp tục cắt, lột và khâu, với sự tỉ mỉ đến đáng sợ. Những phần cơ thể bị cắt xẻo tạo thành một bức tranh tuyệt mỹ trên tác phẩm của mình.

Viktor lôi ra một chiếc kéo lớn, cắt xuyên qua lớp da của Eva với sự chính xác tàn nhẫn. Những âm thanh lạo xạo của kéo chạm vào cơ thể cô, cộng thêm tiếng dao rạch vào thịt, tạo nên một bản hòa âm ghê rợn trong căn phòng tối tăm. Máu rơi vãi trên sàn, hòa quyện với những mảnh da bị lột ra, và từng giọt máu đỏ tươi làm cho không khí thêm nặng nề và u ám.

Eva nằm trên bàn mổ, cơ thể cô gần như không còn da, chỉ còn lại các cơ bắp và xương. Viktor chăm chú nhìn những mảnh da bị cắt, hắn khéo léo sắp xếp chúng lại như một nghệ nhân tạo tác, tựa như một bộ sưu tập nghệ thuật đầy tội lỗi. Những mảnh da bị cắt không chỉ để làm trang phục, mà còn được hắn tỉ mỉ khâu vào một lớp vải đen huyền bí, tạo thành một bộ trang phục có hình dáng và chi tiết giống hệt cơ thể của Eva.

Hắn bắt đầu khâu mảnh da cuối cùng vào bộ trang phục, ánh sáng từ những chiếc đèn trần chiếu vào, làm nổi bật các vết máu còn lại. Eva cảm nhận sự đau đớn tột cùng, những cơn đau từng đợt ập đến như sóng lớn, cơ thể cô không còn cảm giác gì ngoài sự tê liệt và hoảng loạn. Viktor tiếp tục làm việc, mỗi lần kim đâm vào lớp da đều khiến cô phải rên rỉ.

Khi Viktor hoàn tất công việc, hắn đứng lên và quan sát thành quả của mình. Bộ trang phục đã được hoàn thiện, những mảnh da được khâu lại một cách tinh xảo, tạo nên một hình dạng hoàn chỉnh. Hắn cẩn thận treo bộ trang phục lên giá, để nó có thể phô bày vẻ đẹp ghê rợn của mình. Bộ trang phục trông như một tác phẩm nghệ thuật ma quái, với các lớp da chồng chéo nhau, tạo thành một lớp vỏ giống như một cơ thể còn sống.

Eva không thể nhúc nhích, nhưng từ nơi cô nằm, cô có thể nhìn thấy bộ trang phục kinh hoàng đó. Những mảnh da nhăn nheo và gắn kết với nhau thành một tổng thể đáng sợ. Những lớp da, bị cắt ra, đã bị gắn lại bằng các lớp chỉ đen, tạo nên một bộ trang phục đầy ám ảnh.

Viktor mỉm cười mãn nguyện. “Cô sẽ trở thành một phần của bộ sưu tập vĩ đại nhất. Không ai có thể làm được như tôi.” Hắn nhìn Eva với ánh mắt lạnh lùng, như thể hắn đã hoàn thành một kiệt tác vĩ đại.

Khi Viktor rời khỏi phòng, để lại Eva trong tình trạng gần như không còn sống, cô cảm thấy sự hoảng loạn tăng lên từng giờ. Những cơn đau không thể chịu đựng, cảm giác tê liệt lan tỏa khắp cơ thể. Hơi thở của cô trở nên khó khăn hơn, và những cơn sốt bắt đầu hành hạ cơ thể cô.

Eva cảm thấy mình đang dần chìm vào hôn mê, và ký ức về những sự kiện xảy ra bắt đầu mờ dần. Cô cảm thấy như mình đang đứng giữa một cơn ác mộng, nơi không có lối thoát và chỉ có sự đau đớn bao trùm. Cô cố gắng giữ tỉnh táo, nhưng sự đau đớn và máu mất quá nhiều đã làm cô kiệt sức.

You cannot copy content of this page

00:00 / 00:00