Skip to main content
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Trang chủ Uncategorized Dưới Bóng Cây Cổ Thụ Chương 1: Khởi Đầu Dưới Bóng Cây Cổ Thụ

Chương 1: Khởi Đầu Dưới Bóng Cây Cổ Thụ

10:05 sáng – 22/07/2025

Mặt trời vừa lên khỏi rặng núi xa, ánh sáng vàng rực rỡ chiếu xuống đồng cỏ xanh rì. Cây cổ thụ đứng sừng sững giữa sân nhà họ Vũ, bóng lá xòe rộng như một chiếc ô khổng lồ che chở cho ngôi nhà đã tồn tại qua nhiều thế hệ. Mỗi nhành cây, mỗi chiếc lá đều mang theo những ký ức và câu chuyện về gia tộc này. Đối với Vũ Lão Gia, cây cổ thụ là biểu tượng của truyền thống và danh dự gia đình, như ông thường nói với con cháu: “Cây còn, nhà còn.”

Sáng hôm ấy, không khí trong ngôi nhà dường như bình lặng, nhưng ẩn chứa sự nặng nề. Tiếng bước chân của người hầu lẫn vào trong gió, khi họ chuẩn bị bữa sáng cho đại gia đình. Mọi thứ dường như diễn ra theo một trình tự quen thuộc, ngoại trừ tâm trạng căng thẳng của Vũ Đại Phu.

Vũ Đại Phu ngồi trước hiên nhà, đôi mắt mờ mịt hướng về phía ruộng lúa trải dài trước mắt. Hôm qua, anh đã tranh luận gay gắt với cha mình về việc mở rộng việc làm ăn bằng cách áp dụng những phương pháp mới. Tuy nhiên, như thường lệ, Vũ Lão Gia không đồng ý. Đối với ông, đất đai là thứ quý giá nhất, không thể bị thương mại hóa, không thể để bất kỳ ai phá vỡ truyền thống mà gia đình đã giữ gìn qua nhiều thế hệ.

Tiếng cọt kẹt của cánh cửa gỗ vang lên khi Vũ Lão Gia bước ra ngoài. Ông nhìn con trai bằng ánh mắt nghiêm khắc nhưng cũng pha chút mệt mỏi.

“Con còn nghĩ về chuyện hôm qua à?” Vũ Lão Gia chậm rãi lên tiếng, giọng nói đầy uy quyền nhưng không kém phần trầm ngâm.

“Cha, thời thế đã thay đổi. Nếu chúng ta không thích nghi, gia đình này sẽ bị tụt lại phía sau,” Vũ Đại Phu đáp, cố giữ giọng bình tĩnh nhưng không thể che giấu sự căng thẳng trong lòng.

Vũ Lão Gia thở dài, nhìn về phía cây cổ thụ như để tìm kiếm sự an ủi từ thứ đã chứng kiến biết bao thăng trầm của gia tộc.

“Con không hiểu đâu, Đại Phu. Cây cổ thụ này đã chứng kiến gia đình chúng ta qua bao đời. Mọi thứ đều thay đổi, nhưng cây vẫn đứng đó. Đó là lý do gia đình này bền vững. Chúng ta không thể thay đổi quá nhiều, nếu không, như cái cây, chúng ta sẽ đổ gục.”

Sự im lặng bao trùm giữa hai cha con, tiếng gió thổi qua các tán cây tạo ra âm thanh xào xạc như những lời thì thầm từ quá khứ.

“Nhưng cha, cuộc sống không chỉ có những gì đã qua. Con hiểu giá trị của truyền thống, nhưng con cũng thấy rõ nếu chúng ta không thay đổi, không đón nhận cái mới, tương lai sẽ là thứ mà chúng ta không thể kiểm soát,” Vũ Đại Phu nhìn thẳng vào mắt cha, sự kiên định trong ánh mắt ấy khiến Vũ Lão Gia khựng lại.

Ông nhìn con trai, rồi lặng lẽ quay đi. “Con hãy tự suy nghĩ thêm đi, nhưng ta sẽ không thay đổi quyết định của mình.”

Trong khi đó, bên trong ngôi nhà, Vũ Phu Nhân ngồi bên cửa sổ, nhìn ra vườn. Bà nghe hết cuộc trò chuyện của chồng và cha chồng, nhưng như mọi khi, bà chọn cách im lặng. Cuộc sống của bà là chuỗi ngày dài của sự nhẫn nhịn và hy sinh cho gia đình. Vũ Phu Nhân biết rõ những gánh nặng mà Vũ Đại Phu đang phải đối mặt, nhưng bà không thể làm gì ngoài việc âm thầm ở bên anh.

Trong góc vườn, Vũ Tiểu Thư đang hái những bông hoa thược dược, bàn tay mảnh khảnh của cô nhẹ nhàng nâng niu từng cánh hoa. Dường như những gì xảy ra trong gia đình không hề chạm đến cô, nhưng thực ra, mỗi lời nói, mỗi tranh cãi đều để lại trong lòng cô những vết cắt nhỏ. Cô hiểu cha, hiểu cả ông nội, và cũng hiểu rằng có những điều mình không thể thay đổi.

“Chị Tiểu Thư!” Một giọng nói trong trẻo vang lên, kéo cô trở về thực tại. Đó là Vũ Tiểu Muội, cô em gái nhỏ tinh nghịch, lúc nào cũng quấn quýt bên cạnh chị.

“Em lại chạy lung tung nữa rồi,” Vũ Tiểu Thư mỉm cười, vuốt nhẹ mái tóc đen nhánh của em gái.

“Hôm nay trời đẹp thế này, chúng ta có thể ra đồng chơi không chị?” Vũ Tiểu Muội cười rạng rỡ, đôi mắt sáng long lanh tràn đầy sức sống.

Vũ Tiểu Thư lặng lẽ gật đầu, nhưng lòng cô lại nặng trĩu. Dưới bóng cây cổ thụ, gia đình cô vẫn tồn tại, nhưng liệu bao lâu nữa những mâu thuẫn âm ỉ này sẽ bùng phát thành ngọn lửa không thể dập tắt?

Khi chiều buông xuống, bóng cây cổ thụ vẫn che phủ ngôi nhà, nhưng không ai biết rằng, dưới tán cây già cỗi ấy, những biến cố lớn lao đang chờ đợi từng thành viên trong gia đình họ Vũ.

You cannot copy content of this page

00:00 / 00:00