Đoàn Viên
Tác giả Anydinh
Tiết trời Hà Nội bắt đầu se lạnh, ngoài đường không khí tết đã tràn các con phố. Đâu đâu cũng treo đèn lồng đỏ rực, tiếng cười nói rộn ràng khắp nơi.
Nhưng trong niềm hân hoan của nhà nhà, vẫn có một gia đình từ trong nhà ra ngoài ngõ chẳng thấy nổi chút không khí Tết nào. Ngôi nhà đó là nhà của bé Minh, bởi vì đối với Minh, Tết năm nay là một cái Tết buồn và cô đơn.
Bố mẹ cậu bé hiện đang làm việc ở nước ngoài, vì công việc bận rộn, cho nên hai người không kịp mua vé máy bay để trở về nhà. Nhìn những đứa trẻ ríu rít bên cha mẹ, Minh chạnh lòng mà rơi nước mắt.
Bà nội của Minh, đã ngoài 80, cơ thể đã không còn khoẻ mạnh, vậy mà bà vẫn cố gắng làm việc để cậu bé không thấy thiếu thốn gì. Tết này, bà còn tự tay gói bánh chưng, dọn dẹp nhà cửa, và tối đến còn kể cho Minh nghe những câu chuyện về Tết thời xưa. Thấy bà nội luôn mỉm cười, nhưng trong đôi mắt của bà, cậu bé nhìn thấy nỗi cô đơn, cậu biết bà cũng đang rất buồn vì nhớ con trai và con dâu của mình.
Đêm giao thừa, Minh phụ bà bưng lễ và thắp nhang lên bàn thờ tổ tiên. Nhìn bức ảnh gia đình nhỏ của mình trên tường bên cạnh bàn thờ, Minh thoáng chút buồn, lòng thầm ước:
“Ước gì bố mẹ có thể về nhà ăn Tết với con và bà nội.”
***
Cách đó nửa vòng trái đất, anh Hùng và chị Lan (bố mẹ của Minh) cũng đang rất nhớ nhà, nhìn bức ảnh gia đình trong điện thoại, nét mặt có chút trầm tư. Mặc dù công việc bận rộn, nhưng họ vẫn cố gắng mỗi ngày đều gọi điện về nhà để hỏi thăm con trai và mẹ già. Dẫu có nói chuyện thường xuyên, vẫn không thể nào bằng ở cạnh bên. Nhìn đồng hồ, chỉ còn vài giờ nữa là bước sang năm mới, nhưng trong lòng họ lại có cảm giác trống trải thiếu vắng một cái gì đó. Chị Lan thở dài, ngước mắt lên nhìn chồng, đắn đo một chút rồi cất tiếng nói:
– Anh à, hay là mình về nhà trong đêm nay đi? Em không muốn mẹ và Minh đón Tết một mình nữa.
Anh Hùng nhìn vợ, trầm ngâm một lúc, rồi quyết định:
– Được, vợ chồng mình sẽ đặt vé máy bay chuyến sớm nhất để về nhà. Không biết giờ này có còn chuyến bay nào không nữa.
– Anh cứ kiểm tra xem thế nào.
***
Ở quê nhà,
Sau khi làm lễ đón giao thừa cùng bà nội, Minh lặng lẽ bước ra sân, ngước đầu lên nhìn pháo hoa rực rỡ đang nở đầy trên bầu trời. Nhưng những sắc màu ấy dù có đẹp tới đâu, cũng không thể làm vơi đi nỗi nhớ cha mẹ trong lòng cậu. Đột nhiên, từ phía xa, có tiếng xe ô tô dừng lại trước ngõ.
Đang tò mò không biết là ai, thì một giọng nói quen thuộc vang lên:
– Minh ơi! Bố mẹ về rồi đây!
Minh ngạc nhiên quay đầu sang nhìn, cậu bé không tin vào mắt mình. Bố mẹ cậu đang đứng đó, trên tay là một chiếc vali nhỏ, trên môi đang nở nụ cười. Cậu bé mừng rỡ chạy vội tới, ôm chầm lấy bố mẹ, nước mắt trào ra không ngăn được.
Bà nội nghe thấy tiếng gọi cũng vội vàng bước ra cửa, ánh mắt từ ngỡ ngàng rồi chuyển sang xúc động kêu lên:
– Hùng, Lan, hai con về đấy à? Trời ơi, mẹ có mơ không đây?
Hùng quay sang nhìn mẹ, giọng trầm ấm khẳng định:
– Chúng con về rồi đây. Năm mới chúc mẹ luôn khoẻ mạnh dồi dào sức khoẻ.
Nét mặt bà giãn ra vui vẻ mỉm cười,
– Chúc mừng năm mới! Chúc các con năm mới bình an phát tài phát lộc.
Hai vợ chồng Lan Đồng thanh trả lời:
– Chúng con cảm ơn mẹ.
Đêm đó, cả gia đình Minh quây quần bên nhau, cả nhà cùng ăn bữa cơm đoàn viên muộn màng. Vui mừng vì cha mẹ về, Minh ríu rít như chú chim non kể hết chuyện này đến chuyện kia cho bố mẹ nghe nào là chuyện những ngày mình cùng bà đi chợ hoa, rồi đến chuyện cậu học gói bánh chưng, và kể cho bố mẹ nghe những mong ước của mình trong năm mới. Lâu lắm rồi, cả nhà mới vui như vậy, trên môi ai cũng nở nụ cười hạnh phúc.
Đêm đã về khuya, thức muộn là một việc vô cùng khó khăn đối với một đứa trẻ, đặc biệt là Minh một cậu bé luôn có thói quen ngủ sớm. Vì vậy, đôi mắt Minh bắt đầu cảm thấy nặng trũy, hai hàng mi từ từ khép lại lại dính chặt vào nhau không tài nào mở ra được, cậu bé đành nằm vào trong lòng mẹ và từ từ chìm vào trong giấc ngủ, trong cơn mơ cậu khẽ thì thầm:
– Năm này thật tuyệt vời. Con mong gia đình mình sẽ bên nhau như thế này mãi.
Chị Lan khẽ thì thầm:
– Rồi gia đình mình sẽ được ở bên nhau.
Bỗng nhiên bên ngoài, pháo hoa lại rực sáng, báo hiệu một năm mới an lành, hạnh phúc đã bắt đầu.
***
Tết không chỉ là khoảng thời gian để nghỉ ngơi, mà còn là cơ hội để thành viên trong gia đình xích lại gần nhau hơn, là lúc mọi người nghỉ ngơi sau chuỗi ngày dài bươn chải mưu sinh, là khi trút bỏ mọi gánh nặng của cuộc sống. Chúng ta luôn hiểu rằng, dù có đi xa đến đâu, thì nhà vẫn là nơi ta về. Và gia đình mãi mãi là nơi ấm áp nhất, là cội nguồn của mọi hạnh phúc.