Skip to main content
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 2

2:51 chiều – 16/07/2025

Đêm hôm đó, Cừu lặng lẽ rời khỏi đàn, nó băng qua bãi cỏ ướt sương để tiến về phía ngôi nhà, nơi con người sinh sống. Đó có thể là chỗ nguy hiểm đối với loài cừu, nhưng cũng là nơi duy nhất có thể giúp nó thực hiện được ước mơ của mình. 

Dựa vào ký ức ban chiều của mình, sau khi phơi người ta đã đem bộ da sói treo trên tường nơi phòng khách của ngôi nhà. Bộ da ấy, là hy vọng duy nhất của nó để có thể bước vào thế giới của Sói mà không sợ bị phát hiện.

Khi đến gần ngôi nhà, Cừu thấy trái tim mình đập thình thịch trong lồng ngực, thận trọng bước từng bước tiến về phía cánh cửa, tránh không gây ra bất cứ âm thanh gì. Bởi vì nó biết, chỉ một tiếng động nhỏ cũng có thể khiến người chủ thức giấc, và không bao giờ còn cơ hội chạm vào tấm da ấy nữa. Cừu thật sự rất sợ, thế nhưng, tình yêu dành cho Sói đủ mạnh để xóa tan nỗi sợ hãi trong lòng. Đôi chân run rẩy từ từ bước vào căn nhà tối tăm không có một chút ánh sáng nào cả.

Cừu cố gắng căng mắt tìm kiếm, cuối cùng cũng thấy bộ da sói treo trên vách gỗ. Nó run rẩy đến gần, chạm vào tấm da, cảm giác mềm mại làm nó sung sướng đến khó tả. Đây chính là tấm vé giúp Cừu bước vào cuộc sống của Sói, cơ hội duy nhất để nó tiến gần đến tình yêu mà nó luôn ao ước.

Đôi chân run rẩy và một chút vụng về, Cừu cố gắng khoác bộ da sói lên người. Lông quá dày khiến nó không tài nào chui vừa tấm da bé nhỏ ấy. Nó nhìn thấy con dao trên bàn, cẩn thận cầm lấy cạo hết lông của mình, một lần nữa khoác bộ da lên người. Lần này nó đã chui vừa. 

Ban đầu, mọi thứ thật khó khăn đối với Cừu, từ thứ mùi lạ lẫm làm nó phải nhăn mặt đến sự nặng nề của bộ da khiến nó loạng choạng mấy lần suýt ngã, nhưng cuối cùng, Cừu cũng đã quen với lớp da mới này. 

Lần đầu tiên trong đời, Cừu nhìn vào bóng mình dưới ánh trăng và thấy bản thân trong hình dáng của một con sói, uy nghi và dũng mãnh. Trái tim nó run lên vì phấn khích, vậy là nó đã trở thành một con sói rồi.  Cừu tự hỏi liệu Sói có nhận ra mình không phải là đồng loại hay không?

Bỗng một tiếng “cạch” vang lên, tiếp đó là bước chân đều đều tiến lại gần, làm nó giật mình hoảng loạn, nép sát cơ thể vào một góc khuất, toàn thân run rẩy vì sợ hãi, nó sợ người ta phát hiện ra mình, ngỡ là sói và bắn chết nó. Rất may, không có chuyện gì xảy ra. Chờ một lúc, tiếng bước chân ngừng hẳn nó mới thở phào nhẹ nhõm.

Khi màn đêm tĩnh lặng trở lại, Cừu rời khỏi ngôi làng, thận trọng bước từng bước về phía khu rừng. Cảm giác lạnh lẽo của bộ da sói áp vào người làm nó run rẩy, nhưng niềm vui được ở bên sói đã giúp nó vượt qua tất cả. 

Giờ đây, Cừu đã mang một hình dáng mới, với hình hài này nó có thể chạm vào sói, kẻ mà nó ngày đêm mong nhớ. Tự an ủi bản thân rằng chỉ cần tới gần được Sói, chứng minh cho Sói thấy sự can đảm của mình, thì có lẽ Sói sẽ mở lòng chấp nhận nó.

Khi ánh bình minh vừa ló dạng, Cừu đã đến rìa của khu rừng nơi Sói thường săn mồi vào buổi sáng. Bước ra từ trong bụi cây, nó đã thấy Sói đang đứng hiên ngang trên mỏm đá, ánh mắt sắc bén lướt qua đồng cỏ xanh biếc. Hít một hơi thật sâu, cố gắng kiềm chế nỗi sợ hãi, Cừu run rẩy bước từng bước, tiến gần đến Sói.

Ngay lập tức Sói nhận ra “kẻ lạ mặt” đang tiến tới gần. Nheo mắt, dõi theo từng bước chân của kẻ vừa đến, không cảm nhận được mối đe doạ từ con vật này, sói mới nới lỏng cảnh giác. Nhưng có điều gì đó rất lạ trong dáng vẻ của kẻ này, một sự rụt rè khó hiểu. Nhưng Sói không nghi ngờ gì nhiều, chỉ cảm thấy ngạc nhiên về sự xuất hiện của một “con sói” mới trong lãnh địa của mình.

– Ngươi là ai? Sao ta chưa từng thấy ngươi ở đây? 

Sói hỏi, giọng điệu lạnh lùng trong giọng nói có ý đe doạ.

Cừu cố gắng giữ bình tĩnh, đáp lại bằng giọng thật trầm để giấu đi tiếng run rẩy. 

– Ta… là một kẻ lang thang, đàn của ta bị loài người tấn công, tất cả sói trong đàn đều bị giết chết hết, chỉ còn lại mình ta sống sót, ta đi tìm một nơi ở mới, ngươi có thể cho ta ra nhập đàn của ngươi không?

Sói ngẩng đầu, ánh mắt thoáng chút ngạc nhiên trước câu trả lời bất ngờ ấy, lòng thầm nghĩ:

“Một con sói tìm bạn ư? Vừa hay ta cũng sống một mình, đang muốn tìm kẻ đồng hành ” 

Sói cười khẩy nói với Cừu: 

– Điều đó thật lạ lùng, nhưng có vẻ ngươi là một kẻ gan dạ đấy. Vậy thì, hãy ở lại và cùng săn mồi với ta.”

Nghe được câu ấy, tim Cừu như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Nó không thể tin rằng mình lại có thể sống cùng sói, và gần Sói đến thế. Nó cố gắng che giấu sự lo lắng và hồi hộp, Cứu chầm chậm bước đi bên cạnh Sói, cùng nhau tiến vào rừng sâu. 

Trong ánh nắng ban mai, hình bóng hai “con sói” bước cạnh nhau giữa khu rừng.

Mỗi bước đi Cừu cảm nhận được mình tiến tới gần Sói hơn. Nó mong rằng một ngày nào đó, tình yêu của nó sẽ được đáp lại, và Sói sẽ nhìn thấy nó không chỉ là một kẻ lạ mặt trong tấm da giả này, mà là một trái tim yêu thương thật sự.

You cannot copy content of this page

00:00 / 00:00