Chương 4 – tình yêu đến đầu bạc răng long
Tình yêu tới đầu bạc răng long
Tác giả: Anydinh
Tình yêu của họ giống như bao người khác, cũng gặp nhau, yêu nhau từ thời trẻ. Nhưng tình yêu của họ lại khác chúng ta bây giờ rất nhiều. Mối tình của họ phải nói chính xác là một tình yêu vĩnh cửu. Một mối tình bền vững sắc son, ngọt ngào chẳng có hai từ đổi thay.
Họ là mối tình đầu của nhau, là tình yêu từ cái nhìn đầu tiên, thứ tình cảm rực rỡ sáng trong, không phai màu theo hai chữ thời gian. Dù mái tóc đã nhuốm màu trắng bạc, nhưng ánh mắt vẫn nồng nàn say đắm, miệng dịu dàng hai chữ “mình ơi!”
Lúc trái gió cũng như khi trở trời, luôn ân cần chăm sóc ở kề bên, chỉ một tiếng ho cũng khiến người kia xé ruột, nét xót xa hiện rõ trên khuôn mặt. Một người đau, tim người kia cũng rỉ máu, miệng xuýt xoa “mình đau lắm phải không?”
Ừ thì không con cũng có sao, ta với mình vẫn hạnh phúc đấy thôi! Vẫn vui cười vẫn khỏe mạnh bình an, vẫn sớm chiều như uyên ương không lẻ bạn. Sống thanh nhàn, vui cùng bọn trẻ trong làng. Cần gì đâu hạnh phúc cũng chỉ có thế, chẳng cần giàu sang cũng chẳng cần phú quý, sớm sớm chiều chiều nghe hai tiếng “mình ơi!”
Tôi viết lên chuyện tình của họ, cũng rất mong được bạn kể cho nghe, chuyện tình yêu của bạn thế nào? Nó ngọt ngào, hay xen lẫn đắng cay? Hãy để tôi, viết nên chuyện tình của bạn, một chuyện tình không giống bất cứ ai. Dù là ngọt ngào hay là cay đắng, tôi vẫn mong một lần được lắng nghe, nghe nỗi lòng của những người đang yêu.