Chương 2: Lối Đi Bí Mật
Kha ngã quỵ, tim hắn đập loạn nhịp trong lồng ngực. Không khí trong căn phòng trở nên đặc quánh, như có hàng ngàn cái tay vô hình đang siết chặt quanh cơ thể hắn. Ánh sáng từ chiếc đèn dầu lẽo lửng, chao đảo như những bóng ma nhảy múa trong bóng tối, làm cho không gian trở nên ma quái hơn bao giờ hết. Hắn nhìn quanh, nhưng tất cả chỉ là bóng tối và những bức tường phủ đầy nấm mốc, không có lối thoát.
“Đừng bỏ đi,” giọng nói vẫn vang vọng bên tai, âm thanh lượn lờ như một cơn gió lạnh. Hắn cảm thấy từng mạch máu trong người như đông lại, nỗi sợ hãi xâm chiếm trái tim. Hắn đã đến gần hơn với những bí mật mà hắn không thể hiểu được.
Kha nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, cố gắng lấy lại bình tĩnh. Hắn biết rằng nếu không hành động ngay bây giờ, hắn sẽ không còn cơ hội nào nữa. Hắn quay lại, ngó về phía chiếc quan tài đã bị mở. Nhưng điều khiến hắn giật mình là bức tượng vàng đã biến mất! Chỉ còn lại cánh tay mềm mại, lấp lánh trong bóng tối, như đang chìm đắm trong dòng chảy của những kỷ niệm u ám.
Hắn cảm thấy không chỉ có một điều gì đó đang thức dậy mà còn có một sự sống nào đó đang chờ đợi. Kha lùi lại một bước, nhưng ngay lập tức, ánh sáng từ chiếc đèn vụt tắt, căn phòng chìm trong bóng tối dày đặc. Hắn quay cuồng trong sự hoảng loạn, không biết phải làm gì tiếp theo.
Giữa bóng tối, một hình bóng mờ ảo xuất hiện. Hắn không thể nhìn rõ, nhưng từ từ, nó hiện ra thành hình, là một cô gái xinh đẹp, với làn da trắng như tuyết và mái tóc dài như dòng sông cuộn chảy. Cô ta mỉm cười, nhưng nụ cười ấy mang theo sự bí ẩn và sự tàn bạo không thể đoán trước.
“Ngươi đã đánh thức ta,” cô ta thì thào, giọng nói trong trẻo nhưng lại lộ rõ sự lạnh lẽo, như băng giá. “Giờ đây, ngươi sẽ là một phần trong câu chuyện của ta.”
Kha không thể thốt nên lời, chỉ có thể đứng sững nhìn cô gái. Trong giây lát, hắn cảm thấy sự quyến rũ từ cô, nhưng ngay lập tức, nỗi sợ hãi lại trỗi dậy. Hắn muốn chạy, nhưng chân như bị đóng đinh tại chỗ.
“Cánh tay của ta!” Cô ta giơ tay ra, chỉ vào cánh tay vàng nằm ngổn ngang. “Ngươi đã phá vỡ phong ấn, và giờ đây, nó sẽ không để ngươi thoát.”
Ánh sáng từ chiếc đèn bất chợt lóe lên trở lại, và Kha thấy cánh tay quỷ từ từ di chuyển, như đang cố gắng tiến lại gần. Hắn cảm thấy sự sống kỳ quái, như thể nó đang được hồi sinh từ sự u ám. Hắn không thể tin vào mắt mình. Cánh tay ấy, với những ngón tay dài và mỏng, đang uốn lượn như một con rắn, tìm kiếm nạn nhân của nó.
“Ngươi không thể trốn thoát,” giọng nói của cô gái vang lên, đầy sức mạnh. Hắn quay người, lao về phía cửa, nhưng cánh cửa đã đóng chặt. Hắn đập tay lên cánh cửa, nhưng nó cứng như đá, không một chút nhúc nhích.
Trong khoảnh khắc tuyệt vọng, hắn nhớ ra một điều: phải tìm đường trở lại. Hắn chạy khắp căn phòng, nhưng mọi thứ đều u ám và bí ẩn. Hắn có thể cảm nhận được hơi thở của cánh tay quỷ đang đuổi theo mình, như một cái bóng đen đang chực chờ nuốt chửng.
Hắn chạy vào một lối đi hẹp bên cạnh, nơi ánh sáng chỉ le lói qua những khe hở. Bên trong đó, những bức tường được chạm khắc hình ảnh những linh hồn đang giằng co, như đang gào thét trong đau khổ. Kha cảm thấy nỗi sợ hãi dâng cao, nhưng không còn lựa chọn nào khác.
“Đừng chạy trốn!” Giọng nói của cô gái vang lên, như một lời nguyền rủa. Kha cảm thấy không chỉ có cánh tay quỷ mà cả một thế lực vô hình đang đuổi theo hắn. Hắn rẽ vào một lối đi khác, nhưng ngay lập tức bị vây quanh bởi những tiếng rít ghê rợn, như hàng ngàn linh hồn đang kêu than.
Trong cái khoảnh khắc mà hắn tưởng như tất cả đã chấm dứt, một ánh sáng chói lòa xuất hiện phía trước. Hắn không kịp suy nghĩ, lao về phía ánh sáng đó. Khi bước vào, hắn nhận ra mình đã đến một căn phòng khác, lớn hơn và tràn ngập ánh sáng. Nhưng điều đáng sợ là, những hình ảnh ghê rợn trên tường đã sống dậy.
Những hình ảnh đó là những cảnh tượng của những cuộc hiến tế, những linh hồn đang bị tước đoạt sự sống trong những cách tàn bạo. Hắn đứng chết lặng, cảm thấy sự ghê tởm dâng trào trong lòng. Một cảm giác như có hàng ngàn đôi mắt đang dõi theo từng động thái của hắn.
Cánh tay quỷ vẫn ở đó, lờ mờ trong bóng tối, như một con quái vật đang chờ đợi thời cơ. Kha biết rằng hắn chỉ còn một cơ hội duy nhất để sống sót. Hắn phải đối diện với nỗi sợ hãi và khám phá bí mật của lăng mộ trước khi mọi thứ trở nên quá muộn. Câu chuyện của hắn đã bắt đầu, và nó sẽ không kết thúc tốt đẹp nếu hắn không tìm ra lối thoát.