Tuy nhiên, Lợi vẫn chưa từ bỏ. Hắn thề sẽ không để Đăng có cơ hội nào khác. Hắn bắt đầu lên kế hoạch cho một đòn tấn công mới, quyết tâm làm mọi cách để giành lại sự chú ý và thị trường mà hắn đã từng sở hữu.
Cuộc chiến giữa Đăng và Lợi vẫn đang diễn ra khốc liệt, và Đăng biết rằng mọi thứ sẽ còn khó khăn hơn nữa. Nhưng anh không hề chùn bước. Anh tin rằng với sự ủng hộ từ cộng đồng và sự chân thành trong từng món ăn, “Hương Quê” sẽ luôn đứng vững trong lòng thực khách.
Sau sự kiện “Ngày Hội Ẩm Thực Gắn Kết”, “Hương Quê” tiếp tục nhận được nhiều sự ủng hộ từ cộng đồng. Đăng cảm thấy hài lòng với những gì mình đã đạt được, nhưng hắn biết rằng Lợi sẽ không dễ dàng từ bỏ. Hắn đã chứng kiến những âm mưu của đối thủ trong suốt thời gian qua và không thể chủ quan.
Trong một buổi tối khi Đăng đang chuẩn bị cho bữa tối tại nhà hàng, một trong những nhân viên của anh mang đến một tin tức đáng lo ngại. “Sếp ơi, có một bài viết trên mạng nói rằng có người bị ngộ độc thực phẩm sau khi ăn ở Hương Quê,” nhân viên này thông báo, vẻ mặt lo lắng.
Đăng cảm thấy máu trong người như ngừng chảy. “Đã có ai xác minh thông tin này chưa?” anh hỏi, cảm giác hồi hộp tăng lên.
“Chưa ạ, nhưng nhiều người đang chia sẻ và bình luận rất nhiều. Điều này sẽ ảnh hưởng xấu đến chúng ta,” nhân viên trả lời.
Đăng nhanh chóng vào mạng xã hội để kiểm tra. Anh thấy bài viết lan truyền chóng mặt, với hình ảnh của một người đang được đưa vào bệnh viện cùng với những dòng chữ “Hương Quê Nguy hiểm cho sức khỏe!” được viết hoa và tô đậm. Điều này khiến anh cảm thấy hoang mang.
“Chúng ta phải hành động ngay lập tức,” Đăng nói, ánh mắt quyết tâm. “Mọi người hãy chuẩn bị một buổi họp báo để thông báo về tình hình thực tế. Chúng ta không thể để tin đồn ảnh hưởng đến danh tiếng của nhà hàng.”
Đăng quyết định mời các phóng viên, blogger ẩm thực và những người có ảnh hưởng trong ngành đến “Hương Quê” để chứng minh rằng mọi thứ đều ổn. Anh cũng gọi cho bác sĩ và chuyên gia dinh dưỡng để có thể cung cấp thông tin về chất lượng thực phẩm.
Vào ngày diễn ra họp báo, không khí tại “Hương Quê” có phần căng thẳng. Đăng đứng trước đám đông, trong khi đội ngũ của anh chuẩn bị cho các món ăn minh chứng cho chất lượng. Các phóng viên đã đến đông đủ, cùng với những ánh đèn flash chớp liên tục.
“Tôi xin cảm ơn tất cả các bạn đã đến đây hôm nay. Tôi muốn làm rõ một vấn đề nghiêm trọng liên quan đến thông tin sai lệch về nhà hàng của chúng tôi,” Đăng nói, giọng điềm tĩnh. “Chúng tôi luôn cam kết mang đến cho thực khách những món ăn an toàn và chất lượng nhất.”
Trong khi Đăng nói, các đầu bếp của anh trình diễn cách chế biến một số món ăn nổi bật, chứng minh tính minh bạch trong quy trình chế biến. Mọi người đều chăm chú theo dõi, những ánh mắt dần chuyển từ nghi ngờ sang tin tưởng.
“Tôi đã mời bác sĩ và chuyên gia dinh dưỡng đến đây để trả lời bất kỳ câu hỏi nào liên quan đến an toàn thực phẩm,” Đăng tiếp tục, khiến mọi người cảm thấy yên tâm hơn.
Khi buổi họp báo kết thúc, Đăng cảm thấy nhẹ nhõm. Những lời khen ngợi từ phóng viên và blogger đã giúp làm sáng tỏ nhiều điều. Tuy nhiên, không khí vẫn còn căng thẳng, bởi Đăng biết rằng Lợi sẽ không từ bỏ dễ dàng như vậy.
Trong một góc tối của thành phố, Lợi đang theo dõi buổi họp báo qua một chiếc laptop. Hắn cảm thấy tức giận khi thấy kế hoạch của mình lại không thành công. Hắn đã dự đoán rằng Đăng sẽ có cách ứng phó, nhưng hắn không thể chấp nhận thất bại.
Lợi bắt đầu tìm kiếm một phương pháp mới để khiến Đăng phải chịu tổn thất nặng nề hơn. Hắn quyết định sẽ sử dụng một chiến thuật mới: thu hút sự chú ý của cộng đồng bằng cách tổ chức một sự kiện từ thiện, nơi hắn sẽ quyên góp một phần lợi nhuận từ nhà hàng cho các tổ chức từ thiện trong thành phố.
Hắn mời gọi các phóng viên, bloggers và những người nổi tiếng tham gia sự kiện này, với hy vọng sẽ tạo ra hình ảnh tích cực cho “Tuyệt Đỉnh”. Lợi muốn chứng minh rằng hắn không chỉ là một doanh nhân lạnh lùng mà còn là người có trách nhiệm với cộng đồng.
“Sự kiện này sẽ giúp ta thu hút thêm nhiều khách hàng và hạ bệ Đăng một lần nữa,” Lợi tự nhủ. Hắn quyết định sẽ không để bất kỳ cơ hội nào trôi qua.
Trong khi Lợi bận rộn chuẩn bị cho sự kiện của mình, Đăng cảm thấy áp lực ngày càng lớn. Anh không chỉ phải đối phó với tin đồn và các kế hoạch phá hoại từ Lợi, mà còn phải duy trì chất lượng món ăn và sự phục vụ tại “Hương Quê”.
Một buổi chiều, khi Đăng đang kiểm tra nguyên liệu, một nhân viên khác của anh bước vào và thông báo. “Sếp, có người muốn gặp anh. Họ nói rằng có thông tin quan trọng liên quan đến Lợi.”
Đăng cảm thấy hồi hộp, liền ra ngoài gặp người đó. Đó là một người phụ nữ trung niên, với vẻ ngoài giản dị nhưng đầy nghiêm túc. “Tôi biết Lợi đang âm thầm tiến hành một kế hoạch lớn để hạ bệ Hương Quê. Tôi đã nghe thấy một số thông tin từ những người làm việc ở ‘Tuyệt Đỉnh’,” cô nói.