Chương 10: Hạnh Phúc Gia Đình
Thời gian trôi qua nhanh chóng, thấm thoắt đã một năm kể từ khi Thùy và Nam quyết định mở lòng chia sẻ với nhau nhiều hơn. Họ đã trải qua không ít khó khăn, nhưng những nỗ lực không ngừng nghỉ đã mang lại cho gia đình họ một cuộc sống đầy ý nghĩa và hạnh phúc. Minh giờ đây đã lên bốn tuổi, là một cậu bé thông minh và nghịch ngợm, mang lại nụ cười cho cả hai vợ chồng.
Hôm nay, trời nắng ấm và trong xanh, Nam đã lên kế hoạch tổ chức một buổi dã ngoại nhỏ cho gia đình. Anh hy vọng đây sẽ là dịp để cả nhà thư giãn và gắn kết hơn sau những ngày làm việc căng thẳng.
Sáng sớm, Thùy dậy sớm hơn thường lệ để chuẩn bị đồ ăn cho chuyến đi. Cô đã chuẩn bị một giỏ đầy thức ăn, từ bánh mì, trái cây cho đến những món ăn nhẹ mà Minh yêu thích. Khi Nam thức dậy, thấy Thùy bận rộn, anh không ngần ngại tham gia vào công việc.
“Để anh giúp em!” Nam nói, lấy một chiếc đĩa và bắt đầu xếp đồ ăn vào giỏ.
“Cảm ơn anh! Em cứ nghĩ hôm nay sẽ là ngày em phải làm mọi thứ một mình,” Thùy đáp, cảm động trước sự nhiệt tình của chồng.
“Chúng ta là một đội mà, đúng không?” Nam cười, ánh mắt sáng lên đầy tự hào.
Khi mọi thứ đã chuẩn bị xong, họ cùng nhau dẫn Minh đến công viên gần nhà. Cậu bé rất hào hứng, chạy nhảy xung quanh, còn Nam và Thùy thì cùng nhau trải một chiếc chăn dưới tán cây lớn. Không khí trong lành và những âm thanh vui vẻ xung quanh khiến mọi người cảm thấy thật dễ chịu.
“Chúng ta có nên chơi trò gì không?” Nam hỏi, nhìn vào Minh.
“Dạ! Con muốn chơi đuổi bắt!” Minh reo lên, đôi mắt sáng rực.
“Vậy thì chúng ta chơi đi!” Thùy nói, cười tươi. Cô cùng Nam và Minh tham gia vào trò chơi. Những tiếng cười vang vọng trong không gian, tạo nên những kỷ niệm đẹp cho gia đình.
Sau một hồi chơi đuổi bắt, cả ba người ngồi nghỉ dưới bóng cây. Thùy lấy giỏ thức ăn ra và mời mọi người ăn trưa. Họ cùng nhau thưởng thức những món ăn do Thùy chuẩn bị, trò chuyện vui vẻ về những chuyện nhỏ nhặt trong cuộc sống.
“Bố ơi, sau này con muốn làm bác sĩ!” Minh nói, với vẻ mặt đầy quyết tâm.
“Ôi, vậy thì bố sẽ phải học nhiều lắm đấy!” Nam cười, đáp lại sự hào hứng của con.
“Dạ, con sẽ chăm sóc mọi người thật tốt!” Minh tự tin trả lời.
“Bố tin con làm được!” Nam khẳng định, trong lòng cảm thấy tự hào về con trai.
Sau bữa ăn, Thùy và Nam cùng nhau chơi với Minh một lúc. Họ tạo ra những trò chơi đơn giản như ném bóng hay vẽ tranh trên đất. Những khoảnh khắc này khiến họ cảm nhận được sự gần gũi và tình cảm gia đình đang ngày càng khăng khít.
Khi ánh nắng bắt đầu dịu lại, Thùy ngồi xuống bên cạnh Nam, nhìn Minh vui chơi, cô nhẹ nhàng nói: “Em cảm thấy thật hạnh phúc khi thấy chúng ta có những khoảnh khắc như thế này. Nó khiến em nhận ra rằng gia đình là tất cả.”
“Anh cũng vậy,” Nam đáp, đôi mắt đắm chìm trong ánh nhìn của vợ. “Chỉ cần chúng ta bên nhau, mọi thứ đều có thể vượt qua. Anh cảm thấy mình may mắn khi có em và Minh.”
Thùy gật đầu, tâm trạng vui vẻ lấp lánh trong mắt: “Cảm ơn anh vì đã luôn ủng hộ em, vì đã cùng em tạo dựng một gia đình hạnh phúc.”
Khi trở về nhà, cả ba người vẫn không ngừng cười đùa. Họ cùng nhau dọn dẹp đồ đạc, và rồi cùng nhau nấu ăn cho bữa tối. Thời gian trôi qua không thể lấy đi những kỷ niệm đẹp của họ. Thùy cảm nhận rằng cuộc sống gia đình thật sự đáng giá khi mỗi thành viên đều sẵn sàng hỗ trợ và yêu thương nhau.
Buổi tối, khi cả nhà quây quần bên bàn ăn, Minh khoe khoang về những điều mà mình đã làm trong ngày: “Hôm nay con đã chạy nhanh nhất! Bố thấy con giỏi không?”
Nam mỉm cười: “Giỏi lắm! Bố rất tự hào về con.”
Thùy thêm vào: “Nhưng con cũng phải nhớ rằng, trong cuộc sống, điều quan trọng không chỉ là chạy nhanh mà còn là việc biết chăm sóc những người xung quanh mình.”
Minh gật đầu, ánh mắt đầy nghiêm túc, như thể cậu đã thấu hiểu những gì mẹ mình vừa nói.
Sau bữa tối, Thùy và Nam ngồi bên nhau trong phòng khách, cùng xem một bộ phim gia đình. Trong khoảnh khắc yên tĩnh này, họ nhận ra rằng sự hạnh phúc không chỉ đến từ những điều lớn lao mà còn từ những khoảnh khắc nhỏ bé, bình dị trong cuộc sống.
Thùy tựa đầu vào vai Nam, cảm thấy an yên. Cô biết rằng dù cuộc sống có những thách thức và khó khăn, miễn là họ còn bên nhau, cùng nhau chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn, thì mọi thứ sẽ trở nên dễ dàng hơn.
“Chúng ta sẽ luôn bên nhau, đúng không anh?” Thùy hỏi, giọng đầy yêu thương.
“Đúng rồi. Anh sẽ luôn là chỗ dựa vững chắc cho em và Minh. Chỉ cần chúng ta cùng nhau, mọi điều đều có thể vượt qua,” Nam đáp, tay nắm chặt tay Thùy.
Cả hai ngồi đó, cùng nhau xem phim, cùng nhau mơ về một tương lai tươi sáng, nơi mà tình yêu và sự đồng hành sẽ luôn là ngọn lửa sưởi ấm trái tim mỗi thành viên trong gia đình. Hạnh phúc không phải là điều gì quá xa vời, mà chính là những khoảnh khắc họ cùng nhau trải qua mỗi ngày.
Khi màn đêm buông xuống, trong ngôi nhà nhỏ ấm áp, hạnh phúc lặng lẽ đọng lại, tràn đầy trong những nụ cười, những cái nắm tay, và những lời hứa hẹn dành cho nhau. Thùy và Nam đã trở thành những người bạn đồng hành tuyệt vời, cùng nhau vượt qua mọi thử thách của cuộc sống, tạo dựng một gia đình hạnh phúc mà họ luôn ao ước.