Skip to main content
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 1

7:43 chiều – 23/07/2025

Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng nhỏ nằm yên bình giữa những cánh đồng lúa mênh mông, có một cô bé tên Ly. Từ khi còn rất nhỏ, Ly đã có một thói quen đặc biệt: cô thích ngắm trăng. Mỗi đêm, khi màn đêm buông xuống, Ly lại trèo lên ngọn đồi sau nhà, nơi cao nhất để có thể thấy rõ nhất vầng trăng tròn. Cô bé ngồi đó, ngước mắt lên bầu trời và mơ mộng. Ly luôn tưởng tượng một ngày nào đó, từ phía chân trời, sẽ xuất hiện một chàng hoàng tử cưỡi trên con ngựa trắng, vượt qua những đám mây để đến đón cô, đưa cô tới một thế giới thần tiên xa xôi. 

Mẹ của Ly thường bảo rằng ánh trăng sẽ nghe thấy ước nguyện của những người mơ mộng, và nếu cô bé tin tưởng đủ lâu, phép màu sẽ đến. Ly luôn tin vào điều đó. Mỗi đêm, cô bé không quên thì thầm với trăng những lời nguyện cầu, về chàng hoàng tử trong giấc mơ của mình.

Một đêm nọ, ánh trăng sáng rực rỡ hơn thường ngày. Bầu trời không một gợn mây, trăng tròn đầy và lấp lánh như viên ngọc sáng giữa màn đêm. Ly ngồi trên đồi, ánh mắt chăm chú nhìn lên trăng, lòng tràn đầy hi vọng và mơ mộng. Nhưng khi cơn gió nhẹ thổi qua, cô bé dần dần chìm vào giấc ngủ. Trong giấc mơ của mình, Ly thấy mình đang đứng giữa một khu vườn rộng lớn, hoa nở rộ khắp nơi, và bầu trời trên cao cũng có một vầng trăng sáng tỏ.

Bỗng từ phía xa, một chàng trai bước tới. Chàng đẹp đẽ lạ thường, dáng người cao lớn, mái tóc đen mượt, và đôi mắt sáng như ánh trăng. Ly chưa bao giờ thấy ai đẹp đến vậy. 

“Em là ai?” cô bé hỏi, trong sự ngỡ ngàng và háo hức.

Chàng trai mỉm cười dịu dàng, giọng nói ấm áp như gió đêm: “Ta là người đã dõi theo em suốt thời gian qua. Mỗi khi em ngước lên nhìn trăng, ta đều ở đó, ngắm nhìn em.”

Ly ngạc nhiên, không hiểu vì sao chàng trai lại quen thuộc với cô đến thế. “Vậy chàng đến từ đâu?”

“Ta đến từ thế giới của ánh trăng, một nơi mà em sẽ đến khi đã sẵn sàng,” chàng trai khẽ nói, đôi mắt tràn đầy sự trìu mến.

Từ đêm đó, mỗi lần Ly ngủ quên dưới ánh trăng, chàng trai ấy lại xuất hiện trong giấc mơ của cô. Họ cùng nhau chơi đùa trong khu vườn hoa ngập tràn ánh sáng, cùng nói chuyện về những điều thú vị trong cuộc sống. Ly kể cho chàng trai nghe về những ngày tháng bình dị của mình ở ngôi làng nhỏ, và chàng trai lại kể cho cô về những vùng đất kỳ diệu trên bầu trời, nơi những vì sao và trăng tạo nên cả một thế giới. 

Ly dần dần cảm thấy chàng trai không còn xa lạ. Họ trở thành bạn bè thân thiết trong thế giới mộng mơ ấy. Nhưng vào một đêm trăng đặc biệt, khi bầu trời sáng rực ánh bạc, chàng trai nhìn Ly với ánh mắt trầm buồn.

“Đêm nay, ta phải tạm biệt em,” chàng nói.

Ly ngạc nhiên, hỏi: “Tại sao chàng lại phải đi?”

“Vì em còn nhiều điều để khám phá ở thế giới của mình. Nhưng ta hứa,” chàng trai nhìn cô, giọng nói chắc nịch, “vào năm em tròn 17 tuổi, ta sẽ trở lại và đón em đến với thế giới của ta. Khi đó, em sẽ hiểu rõ hơn về ánh trăng và những giấc mơ. Hãy nhớ lời hẹn này, và hãy đợi ta.”

Ly cảm nhận được sự chân thành trong lời nói của chàng trai. Cô mỉm cười, hứa: “Em sẽ chờ. Khi em 17 tuổi, em sẽ đợi chàng dưới ánh trăng.”

Từ đêm đó, chàng trai không còn xuất hiện trong giấc mơ của Ly nữa. Ban đầu, cô bé vẫn mong ngóng mỗi đêm, lên đồi ngắm trăng và hy vọng nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của chàng trai. Nhưng thời gian trôi qua, những ước mơ trẻ thơ dần bị lãng quên khi cô lớn lên. Những cuộc sống bận rộn, những niềm vui mới, và cả sự trưởng thành đã khiến cô bé dần quên đi lời hứa năm nào. Thói quen ngắm trăng cũng không còn. Thay vì lên đồi ngắm trăng, Ly giờ đây chìm vào cuộc sống thường nhật, không còn để ý đến những giấc mơ thuở nhỏ.

Năm tháng lặng lẽ trôi qua, và đến một ngày, Ly đã trở thành một thiếu nữ xinh đẹp. Khi bước sang tuổi 17, cô gần như đã quên hẳn giấc mơ năm nào, quên cả lời hứa dưới ánh trăng. Cuộc sống của cô tiếp tục, bình yên và không có gì thay đổi. Nhưng một đêm nọ, khi cả làng bị mất điện, ngôi nhà của Ly chìm trong bóng tối. Không gian tĩnh lặng và mờ ảo, khiến cô cảm thấy có gì đó khác lạ trong lòng. Như một cảm giác xa xăm từ ký ức đã lãng quên, Ly quyết định lên ngọn đồi cũ, nơi mà cô từng ngồi ngắm trăng mỗi đêm khi còn bé.

Đêm ấy, bầu trời trong vắt, và vầng trăng tròn vành vạnh tỏa sáng rực rỡ. Ánh trăng dịu dàng chiếu xuống mặt đất, khiến mọi thứ như được phủ lên một lớp ánh bạc huyền diệu. Ly ngồi xuống và ngắm nhìn trăng, một cảm giác quen thuộc mà cô không thể giải thích trào dâng trong lòng. Những ký ức mơ hồ, những hình ảnh của chàng trai trong giấc mơ năm nào lại thoáng qua tâm trí cô, nhưng chúng quá xa vời để cô có thể nắm bắt được. Không bao lâu sau, cô lại chìm vào giấc ngủ.

You cannot copy content of this page

00:00 / 00:00