Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:
Trang chủ Bài học cuộc sống Chủ đề: thất tình Chương 13: tâm sự của một người con gái ghét hoa hồng

Chương 13: tâm sự của một người con gái ghét hoa hồng

10:26 chiều – 21/04/2025

Tâm sự của một người con gái ghét hoa hồng

 

 

Tác giả Anydinh

 

 

Có người hỏi tôi rằng; Tại sao tôi ghét hoa hồng, không những nó xinh đẹp, mà còn là biểu tượng của tình yêu. Tôi chỉ khẽ cười nói với họ rằng; Chỉ đơn giản là tôi ghét nó thôi. Hơn nữa gai của nó đâm đau lắm.

 

Nhưng mấy ai hiểu được rằng tôi cũng đã từng rất yêu thích loài hoa ấy. Nhưng những chuyện xảy ra trong quá khứ khiến tôi đau, và tôi đã từng bị chiếc gai mang tên tình yêu ấy đ.â.m cho nát vụn. Đó là sự đau đớn tột cùng, sự phản bội, sự bỏ rơi, sự lừa dối. Tôi không hiểu tôi đã làm gì sai đến độ người ta lại đối xử với tôi như vậy.

 

Ngày đó trên tay anh là một bó hồng rực rỡ, anh ngại ngùng vừa gãi đầu vừa lúng túng nói: “làm vợ anh nhé!” Câu nói của anh khiến tôi vỡ òa vì hạnh phúc. Tôi đã chờ câu nói ấy từ rất lâu rồi. Tôi khẽ gật đầu nói tiếng “vâng”. Tôi không ngờ hạnh phúc lại đến bất ngờ đến thế. Nhìn bó hoa rực rỡ trên tay, chẳng hiểu sao tôi thấy nó đẹp đến thế. Đẹp đến mức khiến tâm hồn tôi sinh ra rất nhiều ảo tưởng. Thậm chí còn nghĩ đến ngày chúng tôi về chung một nhà. Rồi một cuộc sống đầm ấm và hạnh phúc.

 

Nhưng niềm vui chẳng được dài lâu, tôi nhận được tin người ấy đã lìa xa nhân thế trong một vụ tai nạn. Tôi mới nhận được lời cầu hôn thôi mà. Chưa kịp hạnh phúc mà đã vỡ tan rồi. Trái tim tôi đau thắt lại. Tôi muốn khóc, nhưng nước mắt tôi không tài nào rơi xuống. Tâm hồn tôi trở nên trống rỗng, tôi đã sống như một cái xác không hồn. Không có biết cảm giác đau đớn làm gì nữa rồi.

 

Thời gian trôi đi, ông trời đưa một người đến bên tôi, người ấy nhẹ nhàng lấp đầy khoảng trống nơi trái tim tôi. Trái tim tôi lại lần nữa nở hoa. Ở bên người từ hai bàn tay trắng, đến nhà trái ngọt trĩu cành. Đứng trước mắt tôi là người ấy, tay trong tay với một người con gái xinh đẹp. Cô ấy đẹp lắm đẹp như đóa hoa hồng rực rỡ trên tay cô ấy vậy. Anh ấy dịu dàng với cô ấy quá, thứ dịu dàng mà tôi chưa từng được cảm nhận. Đến giây phút này tôi biết rằng tôi có lẽ anh chưa từng yêu tôi. Một lần nữa tôi khép chặt lòng mình lại, chẳng dám thương cũng chẳng dám yêu thêm ai nữa.

 

Rất nhiều năm trôi đi, tôi cũng không còn là một cô gái mơ mộng như ngày nào nữa. Tôi đã trưởng thành và không còn tin vào tình yêu. Thì ông trời một lần nữa đưa đến cho tôi một đóa hồng có gai.

 

Là một người đã từng tổn thương, trái tim đầy rẫy những nghi ngờ. Căm ghét sự phản bội. Ấy vậy mà ma xui quỷ khiến thế nào, tôi lại động lòng trước anh ta, một người người khi mở miệng toàn lời dối trá. Biết mười mươi mình đang bị lừa dối, thế nhưng hết lần này đến lần khác tôi tha thứ cho anh ta.

 

Người ta nói: “ngựa quen đường cũ” quả không sai. Anh ta thì vẫn tiếp tục thả mật hái hoa. Còn tôi vẫn giả vờ không biết để anh lừa gạt. Tôi ngốc lắm phải không? Tôi cũng chẳng hiểu tại sao tôi lại làm như thế nữa. Sự giả vờ của tôi cuối cùng cũng đến giới hạn, khi tôi đọc được dòng chữ người ta nhắn với người con gái khác nói tôi chỉ là người yêu cũ. Cái từ “người yêu cũ” đã làm mọi thứ sụp đổ trong tôi. Tôi bỗng nhiên thấy sợ tình yêu. Căm ghét những thứ liên quan đến tình yêu, và cả nó nữa thứ tượng trưng cho tình yêu.

 

 

Anydinh

 

Note: tôi ghét hoa hồng nhưng nó uống trà rất ngon nha. Tôi viết đoạn này thật sự tôi đã khóc giống như đang nói chính bản thân mình. (Hai đoạn đầu thôi. Chứ đoạn sau buồn ngủ thấy mẹ ngáp hoài mới viết xong. Cái đoạn cuối này là ngáp nước mắt chảy ra chứ không phải khóc nha.)

 

Khúc cuối buồn đi xe ô tô ngủ quá không viết nổi nên vừa viết vừa ngủ bà con thông cảm đọc khúc đầu và giữa thôi khúc sau khùng điên lắm.

You cannot copy content of this page

00:00 / 00:00